MUỐN LÀM CHIẾC LÁ
🌱🌱🌱🌱🌱🌱🌱
Lời bình: Trần Mỹ Nhân
Có một bài thơ vừa hay, vừa lạ vừa nhẹ nhàng nũng nịu như bờ môi đỏ mọng với nụ hôn ngọt ngào từ một liên tưởng mới mẻ của nhà thơ Nguyễn Xuân Tịnh. Bài thơ TRÁI TIM LÁ đã làm người đọc hài lòng.
Thể thơ ngũ ngôn ngắn gọn, mỗi khổ bốn dòng, nhịp thơ đều đặn, vần điệu hài hòa gần gũi, ấm áp.
Hình ảnh trái tim lá rung rung theo chút gió hiu hiu thoảng qua vườn hoa cỏ làm lan tỏa mùi hương ngây ngây quyến rũ lòng người ở khổ thơ đầu mới tự nhiên làm sao?
Ảnh Trần Mỹ Nhân
“Một chút gió hiu hiu
Thoảng qua vườn hoa cỏ
Rung rung trái tim lá
Mùi hương ngây ngây bay”
Khổ thơ tiếp theo là một sự so sánh thú vị và bất ngờ:
“Chiếc lá như bàn tay
Vẫy vẫy mùa ly biệt
Chiếc lá như làn môi
Muốn hôn bầu trời biếc”
Chiếc lá như bàn tay vẫy vẫy, chiếc lá như làn môi muốn hôn… hình ảnh động, trạng thái động và dường như cái cảm giác xao động cũng đã chủ động đi vào lòng người tự lúc nào ta không hay biết. Cái thế giới tự nhiên ấy hòa quyện vào cái tâm, cái tình mơn man cả đất trời.
Tôi bỗng thấy xung quanh có muôn ngàn chiếc lá dang vây quanh đang hôn vào môi, mắt, đang đùa giỡn cùng bàn tay, mái tóc, đang lăn lóc dưới bàn chân xinh. Cái thế giới lá trong bài thơ thật dễ mến như một nàng con gái thật xinh. Tôi cảm thấy mình giống một “Con nai vàng ngơ ngác/ Đạp trên lá vàng khô”(*)
Nhưng thật bất ngờ hơn khi đọc đến khổ thơ thứ ba tôi nhìn thấy người con gái đẹp xuất hiện, người con gái vô tình không hề cảm nhận được chiếc lá chạm vào làn da. Thật tiếc! Nếu là tôi, tôi đã đưa tay nâng lá, chạm môi vào lá mà đắm mà say cùng thế giới tự nhiên hữu tình. Ôi người con gái đẹp vô tình? Nàng vô tình hay không có tình nhỉ?
“Có người con gái đẹp
Đi qua vườn cỏ hoa
Vô tình nàng chẳng biết
Chiếc lá chạm làn da
Đọc đến khổ cuối của bài thơ tôi lại ngẩn người ra bởi sự hài hước của tác giả:
Lạy trời…bỗng nhiên…ta
Hóa ra…thành lá ấy
Chiếc lá chiều giăng bẫy
Khắp đường triệu cái hôn”
“Ta” muốn hóa thân thành chiếc lá để thả triệu cái hôn… tôi phải thốt lên: Trời ơi, sao mà tham và khôn thế!
Có lẽ tôi là phụ nữ nên cảm thấy thích những điều thật nhẹ nhàng, dù đó chỉ là những lời thơ mang đầy ẩn ý thông qua nghệ thuật ẩn dụ. Hình tượng chiếc lá như làn môi. Đọc đi đọc lại bài thơ vài lần tôi cảm thấy rất thú vị. Tôi cũng muốn hóa thành chiếc lá trong thơ để tha hồ mà thả triệu triệu nụ hôn dành cho người tôi thương dù cho người đó vô tình. Tôi không biết tác giả muốn giửi gắm điều gì qua những dòng thơ ấy. Nhưng khi đọc xong bài thơ tôi thấy tình yêu như giăng khắp lối đi, càng yêu biết bao những chiếc lá ở bên đời.
Cảm ơn một bài thơ thú vị. Cảm ơn một liên tưởng nhẹ nhàng của tác giả. Mời các bạn cùng thưởng thức bài thơ.
TRÁI TIM LÁ Tác giả – Nguyễn Xuân Tịnh
Một chút gió hiu hiu
Thoảng qua vườn hoa cỏ
Rung rung trái tim lá
Mùi hương ngây ngây bay
Chiếc lá như bàn tay
Vẫy vẫy mùa ly biệt
Chiếc lá như làn môi
Muốn hôn bầu trời biếc
Có người con gái đẹp
Đi qua vườn cỏ hoa
Vô tình nàng chẳng biết
Chiếc lá chạm làn da
Lạy trời… bỗng nhiên… ta
Hóa ra… thành lá ấy
Chiếc lá chiều giăng bẫy
Khắp đường triệu cái hôn.
* Thơ Lưu trọng Lư
I am extrrmely inapired wwith youyr writing talejts and also wijth tthe ayout inn
your blog. Is this a paod thsme or did you modify itt yourself?
Anywwy stay up tthe nicee high quality writing,
it is uncommon to llook a nice blog like thius oone theese days..