LỜI TỰ TÌNH MÙA ĐÔNG - Xin giới thiệu chùm thơ 20 tác giả - DIỄN ĐÀN VĂN HỌC - MÙA HOA

LỜI TỰ TÌNH MÙA ĐÔNG – Xin giới thiệu chùm thơ 20 tác giả

 

 LỜI TỰ TÌNH MÙA DÔNG 

෴෴෴෴꧁꧂෴෴෴෴

      Mời các bạn đến với chùm thơ 20 tác giả. Được BBT Trang web chúng tôi chọn lọc tri ân gửi đến quý độc giả thành viên trang thơ NHỮNG MÙA HOA Ở LẠI.

     Vậy Tháng 12 của những ngày cuối đông lạnh gầy hao ra sao? Hay cũng chỉ là những khúc giao mùa miên man tình tự tạt ngang qua hồn người thi sĩ quen thuộc như một vết lăn trầm?… Để rồi ngẩn ngơ, lãng đãng, đợi chờ, mộng mơ, rồi đau đáu…
      Tôi muốn mời các bạn hãy đọc bằng ánh mắt tinh tường của tâm hồn, để lắng cảm sâu hơn qua 20 tác giả và 2 cây bút tản mạn mở đầu của BTV Nhà báo Sông Thương & cô giáo Hoài Phố để xem họ nói gì nhé!

“Anh có về, ngang phố vắng mênh mang
Hãy nán lại nghe thanh âm cuộc sống
Trong khuông nhớ chiều vương còn lắng đọng
Ánh mắt buồn..
Theo mỗi bước anh đi…”

      Đông dẫu lạnh, nhưng chúng ta sẽ cảm thấy ấm hơn khi biết nghĩ về nhau, đừng để trái tim bạn lạnh giá hơn mùa đông, mà hãy để những ký ức đẹp về mùa đông ở lại trong trái tim của bạn…

     Và trên phố hôm nay, nơi em chợt nhận ra, dường như phố rộng hơn và cũng vắng hơn, có phải chăng, đã lâu lắm rồi anh chưa về qua phố, để lời thì thầm mùa đông thêm nỗi nhớ nhiều hơn và cái lạnh cũng lấn chen vào trong cảm xúc, để rồi em thấy lẻ loi và mong lắm một lần anh về qua phố.

(Trích tản mạn & thơ BTV. Sông Thương
___________________

     Là những ngày đông lạnh. Tháng 12 làm cho người ta dễ bồi hồi, xao xuyến, cũng là tháng của tình yêu và nỗi nhớ. Tháng 12 đem đến cho ta nhiều cung bậc cảm xúc, đi vào bài thơ một cách tự nhiên, đầy mộng mơ, lãng mạn và ngọt ngào.

“Em kết mây cho nắng ấm giữa trời
Và nguyện ước một đời ta yêu mãi
Mang anh đến cho vườn xuân thắm lại
Dưới hoa vàng ta trải những mộng mơ

Tháng mười hai chạm cửa những mong chờ
Đừng lỗi hẹn dại khờ thêm lần nữa…”

(Trích dòng tản mạn & thơ Hoài Phố)
_______________

      Vâng! Tháng 12 là thế! Những ngày cuối đông, ở đâu cũng vậy. Cái lạnh se se len qua từng ô cửa ngõ ngách, tạo nên một bức tranh mùa đông tuyệt đẹp và khiến bạn không khỏi nao lòng, với những gam màu sống động của cuộc đời. Những góc phố, những con đường dang dở, những tấm bảng băng rôn, dường như… nó đang tất bật đang đi vào hoàn thiện để chuẩn bị cho một mùa lễ hội quan trọng sắp diễn ra, và khép lại một năm cũ 2023, đón chào một năm mới 2024 đầy tin yêu và hoài bão…
Và tôi… chợt thấy lòng mình bâng quơ, có chút trống vắng, chút lãng đãng không hơn gì 2 nữ sĩ Hoài Phố & Sông Thương cả.

      Một ngày cuối tuần lang thang, cà phê góc phố bạn bè cũng trôi qua nhanh, một năm cũ cũng vội vàng qua nhanh, dường như… không chờ đợi. Cơn mưa Sài Gòn cũng thế! Không chờ đợi. Nó vẫn quen cái bản năng thất thường như cô gái ưng cười ưng khóc. Nhưng rồi giọt nước mắt ấy cũng sụt sùi tan nhanh, mở lòng… như hiểu, và đồng cảm hơn…

Cuối năm mưa xuống phố
Giống như người đi chơi
Những giọt mưa lớt phớt
Tựa sương khói bên trời

Cuối năm ngày mỏng dánh
Cũ càng chầm chậm trôi
Tờ lịch ngày Ba Mốt “31”
Trên tường vừa quét vôi

Cuối năm cùng tháng tận
Thời gian đếm ngược xuôi
Giọt mưa chiều lận đận
Quyện vào tiếng chuông rơi

Cuối năm người đi lễ
Áo ai trắng một màu
Mưa dài tay ngang hái
Ta về nghe phố đau

Cuối năm còn ngót lại
Mơn mởn mùa trăng mơ
Chút xuân thầm lón lén
Hồn ai cỏ hóa thơ…
(Trích bt “Cuối Năm” Vọng Thanh)

 … Cơn mưa đã tạnh, nắng chiều có vẻ dịu vợi hơn, nó như đang rót mật xuống hoàng hôn chìm vào chạng vạng. Ta nghe như thoảng lại đâu đây chút hương đồng gió nội, đêm mồn một hiện về dịu dàng hoa cỏ, đỏng đảnh khoe mình dưới làn sương ướt đẫm. Những âm thanh huyền hoặc vọng lại, chút lao xao từ những góc phố khuất mờ dưới ngọn đèn đường vừa mới bật lên. Tiếng lốc cốc leng keng, của cô gái rao bán tàu hũ, tiếng cậu bé rao bán vé số, tiếng người xe ồn ã, tất tả… quyện trong làn sương đêm lành lạnh tê buốt, như ngấm vào từng thứa thịt da, làm cho lòng người thêm mơ hồ, se sắt, tâm tư…

BT & viết lời giới thiệu – Vọng Thanh
_______________Nguồn ảnh sưu tầm & VT Photoshop

 

01 – QUẠNH HIU MÙA ĐÔNG
Tg. Hoàng Chẫm
(Dẫu mùa đông vẫn chưa đi qua thi nhân vẫn còn đó một hoài mong…)

Thênh thang áo lụa cuối trời
Góc riêng em chải một thời tóc mây
Mùa đông nỗi nhớ dâng đầy
Mắt môi thuở ấy vòng vây cuối đời

Vầng trăng em với tôi ơi!
Nghiêng lòng tuổi dại tiếng cười che duyên
Một mai khoác áo truân chuyên
Bể dâu trả nợ giữa miền hư không

Em về
cắt bóng mùa đông
Hoa xoan
rụng lá
nghe lòng quạnh hiu.
______

02 – CHIA NẮNG…
Tg. Sông Thương

Ở nơi em chẳng có mùa đông
Chỉ vừa đủ hai mùa mưa nắng
Nơi anh ở mùa này lạnh lắm
Gió đông lùa tê buốt bàn tay

Em muốn xin chút gió heo may
Và chia nắng về anh một nửa
Gửi nỗi nhớ từ nơi ô cửa
Cho mùa đông nơi ấy ấm nồng

Em gửi anh khoảnh khắc hoài mong
Nắng phương nam có vừa đủ ấm
Dẫu giá rét mưa phùn gió bấc
Có khoảng trời vẫn mãi bên anh!

Rồi một ngày gió lạnh sẽ tan
Anh hãy giữ nắng vàng em gửi
Bởi trong đó nghĩa tình ấp ủ
Những ngọt ngào vạt nắng phương nam
_____

 

03 – CHẠM ĐÔNG
Tg. Lâm Băng Phương

Trên trời bảng lảng sương rơi
Bạt ngàn trắng xóa…biết thời sang đông
Từ xa đã ửng ánh hồng
Từ tôi chỉ thấy mênh mông vô thường.

Soi mình thật kỷ vào gương
Hình như má thắm phai hường điểm nâu
Bánh xe đời cũng nghiến mau
Cuốn theo ngày cũ để đau quạnh đời.

Tôi thầm thì với chính tôi
Đời người như một dòng trôi vô tình
Lạnh lùng sương khói vô minh
Giơ tay hứng lấy riêng mình chạm đông.
______

04 – THƠ TÌNH THÁNG 12
Tg. Hoài Phố

Anh có về kịp cái rét đầu đông
Để sưởi ấm làm hồng đôi má đỏ
Thèm nghe thấy lời thì thầm trong gió
Xiết chặt tay to nhỏ những mong chờ.

Anh có về để ấp ủ giấc mơ
Ôn kỉ niệm dại khờ bên bếp lửa
Rồi ước nguyện chuyện mình nên đôi lứa
Xao xuyến lòng môi tựa giấc mơ hoang.

Chẳng thể quên ánh mắt trao dịu dàng
Vầng trăng khuyết cũng đang hờn đi ngủ
Em nhớ lắm cái ngày đông xưa cũ
Đếm sao trời trong vũ trụ lung linh.

Về đi anh để hâm nóng cuộc tình
Rồi em sẽ chứng minh lòng nhung nhớ
Ngàn cơn sóng đang vập vồ hơi thở
Phép nhiệm màu duyên nợ kiếp nào phai.

______

 

05 – CHÙM THƠ – 1 – 2 – 3
Tg. @Viễn Phương

1. Ai bảo mùa đông không anh

Đừng tin vào lời cỏ may
Hay phía dòng sông bờ bãi

Chiều nay cơn gió ghé qua đây
Chẳng biết nói gì mà phía hoàng hôn cặm cụi
Ai nối sợi lam chiều run rẩy khói mùa đông.

2. Em đừng buồn vì những chuyến xe đông

Ngày lạnh giá
Cơn mưa rồi cũng dứt

Gió sẽ gọi xuân về
Mang mùi hương hoa cúc
Ngòn ngọt nắng vàng rơi trên tóc em bay.

3. Phố thị ngày cuối năm

Ta nhọc nhằn bỏng rát đôi chân
Tìm đâu ra những mùa hoa ở lại

Tìm đâu áo trắng em bay dọc một mùa con gái
Phía hoàng hôn ta hỏi cứ im lìm
Chỉ có bàn chân chiều chầm chậm bước cuối năm…

4. Có lẽ tại anh bỏ lại phía sau hoàng hôn

Một mùa cỏ may vương níu
Bỏ dòng sông mùa hoa cải lên ngồng.

Đã lâu rồi
Anh không nghe tiếng vỹ cầm lũ dế khẩy đêm đông
Không còn nghe giấc mơ kể về một người thiếu nữ…

5. Anh muốn hỏi cánh đồng năm xưa mùa lũ

Ngấp nghé tràn vào giấc ngủ cả trưa
Úng ngọn rau sam, cỏ chát đắng một mùa.

Bỗng nhiên nay lại muốn tìm về
Gánh hết những buồn vui trăn trở
Lội qua cánh đồng, mùa nước nổi với tên em…

6. Cho tôi hỏi anh một lần này nữa được không

Tháng mười hai sóng còn vỗ mạn thuyền
Bông cỏ lau có ngập duềnh nỗi nhớ?

Hay anh sợ mùa đông không về nữa
Giấc mơ đau lòng viễn xứ
Lang thang mùa còm cõi thương em.

7. Về thôi anh

Thương lại câu hò thương lại dòng sông
Mượn nắng gieo lên cánh đồng thơ no tròn hạt thóc.

Bài thơ theo em vào lớp học
Trang sách đời thông thênh
Hạt gạo quê hương từ tay mẹ thơm lừng.
______

 

06 – NGÀY BẬU SANG SÔNG
Tg. Minh Triet Nguyen

Ngày bậu vội vã bước sang sông
Tôi lặng lẽ trên bờ chờ đợi
Sau lũy tre lòng buồn vời vợi
Sáo bay cao chẳng thấy trở về

Mùa đông với giá rét tái tê
Cần lắm đôi bàn tay nồng ấm
Hoài nhớ mong chút gì vương vấn
Bao yêu thương của thuở ban đầu

Tháng 12 ở bến sông sâu
Bậu bước đi đôi lần ngoảnh lại
Mùa nước lũ ven triền hoang hoải
Vạt cải xanh giờ đã trổ ngồng

Vắng bậu rồi nỗi nhớ mênh mông
Nỗi cô đơn chất chồng năm tháng
Gió bấc cùng màn đêm u ám
Lạnh ngoài trời xen tận trái tim

Từ dạo nào biền biệt cánh chim
Thương bóng hình bơ vơ xứ lạ
Tháng 12 sắp sửa trôi qua
Bậu về cho kịp mùa xuân mới.
______

07 – NỖI NHỚ MANG HƠI THỞ MÙA ĐÔNG
Tg. Miền Ký Ức

Anh thả rơi lời từ biệt muộn màng vào nỗi nhớ Tháng 12
Để một khoảng chênh vênh không vừa câu thơ dang dở
Con chữ xốn xang
trong tiết trời cứ bàng bạc nhớ
Môi hôn thuở nào không lấp nổi cái lạnh mùa đông

Anh đem lời tạ từ
vứt vào những ký ức mênh mông
Cho trời say
cho đất say
Cho dòng đời ngã nghiêng chới với
Tháng 12 còn lại gì ngoài con tim sai lối
Duyên nợ gì như thể mộng phù vân

Anh mang theo mùa xuân chỉ còn vài con nắng sắp tàn
Rụng tả tơi
bên bậc thềm lênh loang màu cỏ úa
Ai vẽ lên nền trời mênh mang những hình hài dang dở
Như câu hát buồn vang vọng khúc từ ly

Tháng 12
ngọn cỏ bơ vơ không thể níu bước người đi
Trời miên man
Đất miên man
chòng chành bài thơ cuối
Em ôm ấp giấc mơ trong vuông đời chật chội
Say để rồi chếnh choáng cuộc tình tan.
_______

 

08 – MÙA ĐÔNG VÀ NỖI NHỚ.
Tg. Nguyễn Dậu

Đông đã về rồi em có biết hay không.
Trời se lạnh gió cựa mình trăn trở.
Đông đã về cho ta thêm nỗi nhớ.
Chút nắng mơ màng hay hơi ấm nồng say.

Đông đã về cho ta mãi xa nhau…
Cứ vời vợi tháng ngày bao thương nhớ.
Gió se lạnh ngoài trời mây vụn vỡ.
Chuyện tình buồn dang dở một lần yêu.

Nhớ thật nhiều trong màu mắt cô liêu…
Như nuối tiếc với bao điều chưa nói.
Chân trời xa tiếng thì thầm như gọi.
Lời tạ từ như còn mãi khắc ghi.

Mà dỗi hờn như lặng lẽ tình si.
Trời không nắng như níu ghì đông đến.
Ta góp nhặt những yêu thương trìu mến.
Xót xa buồn nhìn mưa đổ bên hiên.

Mùa đông ơi! Bao hoài niệm ưu phiền.
Như còn lại nỗi niềm riêng trống vắng…
Như còn đó một chút gì bẵng lẵng.
Cứ theo ta đi suốt tháng năm dài.

Để bây giờ cho ta mãi nhớ ai.
Khi đông đến tàn phai trong mắt biếc.
Thương lắm đời ta cứ ra đi mãi miết.
Lặng lẽ âm thầm da diết những mùa đông.

Đông đã về chắc em sẽ đợi trông.
Đêm se lạnh chăn bông nào đủ ấm.
Nhớ thương này sẻ mãi là vô vọng.
Mùa đông ơi! Nỗi nhớ cứ theo về…
______

09 – NẮNG LỤA NGÀY ĐÔNG
Tg. Thuy Tran

Nắng đi về chốn vô tình
Giọt buồn ở lại làm thinh
ngại ngùng
Hôm qua góc phố sáng bừng
Có em, có lẽ phố mừng rộn vui

Từng mùa qua dốc ngậm ngùi
Từng ngày xuân rớt xuống đời đâu đây
Chợt bên hiên chút nắng gầy
Nô đùa hôn phớt lên đầy tóc em
Một ngày nắng ấm nhẹ tênh
Bỏ quên là lụa xuống thềm
vạt mưa

Em về đủ ấm mùa chưa
Em phơi áo mỏng có vừa mắt nai
Ta còn trọ chốn trần ai
Qua ngàn dâu bể
miệt mài
yêu em

Tấm áo lụa cởi bên thềm
Gối chăn trần trụi phơi đêm
chổ nằm
Giọt đông phong rớt trăm năm
Ngủ quên bên giấc mặc trầm
thiên thai…

27.12.23
_______

 

10 – THƯƠNG NGƯỜI EM GÁI NHỎ
ÔM THÁNH GIÁ MÀ THƯƠNG
Tg. Đức Linh Nguyễn

Nhớ mùa đông năm ấy
Mưa lạnh suốt mấy ngày
Vai gầy em thấm ướt
Tà áo lụa nguyên trinh

Chuông nhà thờ vang vọng
Dưới giáo đường linh thiêng
Lời nguyện cầu khấn hứa
Hóa băng giá đợi chờ

Người trai làng xa xứ
Mặc cảm nỗi đa mang
Hai người không hướng đạo
Em bỗng hóa dại khờ

Ngày qua ngày thắm thoát
Mười mấy mùa đông sang
Cây sầu đông gục ngã
Kinh nhựt tụng còn vang

Thương người em ngoan đạo
Ôm thánh giá mà thương.
______

11 –  NHẮN ANH                                   Tg. Phương Ngô

Mai về phố anh đừng ngang chốn cũ
Ngày mùa xa mây trốn ở lưng chừng
Căn gác nhỏ gió rong chơi từ dạo
Cánh cửa hiền khép lại những hư hao

Mai về phố anh đừng đi ngang cửa
Gió hanh heo thổi rát cả khung lùa
Căn phòng nhỏ vắng hơi người từ bữa
Gió lật đùa mắt võng phía song thưa

Mai về phố anh đừng tìm em nữa
Ngày nắng lên thạch thảo hoá muộn phiền
Cánh tím nhỏ theo ráng chiều ngược gió
Cũng tự mình tìm được chốn bình yên

Mai về phố
Ừ thôi
Mai về phố
Nhớ lại dừng
góc quán cũ
rưng rưng…
________

 

12 – NHỚ VỀ MỘT THỜI
Tg. Lê Văn Trước

Chạm vào môi nhau
Nụ hôn đầu đời
Rồi cũng qua mau
Để lại tình đau

Đêm Chúa ra đời
Ngự trong máng cỏ
Hào quang sáng tỏ
Cứu thế rạng ngời

Hai bốn, mười hai (24/12)
Hôm xưa thật lạnh
Mình tay trong tay
Nghe mình chợt ấm

Nụ hôn một thời
Nghe lòng trăn trở
Muôn nhánh sông đời
Đưa mình hai nơi

Đêm nay thật lạnh
Mừng Chúa chào đời
Sông đời muôn nhánh
Nhớ về một thời

Nhớ về một thời
Nụ hôn đầu đời
Chơi vơi chơi vơi
Lá rơi lá rơi
Xưa về cuối trời
______

13 – KHÚC ĐAM MÊ
Tg. Phạm Thị Diệu Thu

Khúc đam mê em viết lúc đầu Đông
Để nhớ về một mùa Thu kỷ niệm
Ngõ vắng kia từng là nơi hò hẹn
Nhớ vô cùng anh có biết không anh?

Em chỉ mong thời gian trôi thật nhanh
Tiễn Đông đi, đón Xuân về, Hạ tới
Và mùa Thu nồng nàn lại vẫy gọi
Đón anh về trong khao khát yêu thương.

Hà Nội nay Đông tràn ngập phố phường
Nhớ về anh chợt thấy lòng ấm áp
Nhớ bài thơ em đã từng phổ nhạc
Không bao giờ xa cách nhé anh yêu!

Đông đã về bên em những buổi chiều
Trời se lạnh càng thêm nhiều nhung nhớ
Nụ hôn đầu mình trao nhau bỡ ngỡ
Rất ngọt ngào và cũng rất đắm say…
_____

 

14 – MÙA CẠN
Tg. Vọng Thanh

Cạn mùa
con nắng ngủ quên
Mùa đông lửng khửng
dựa bên
vách chiều

Năm mòn
tháng cạn
cô liêu
Tiếng chuông ai rót mà nhiều
ly thương

Thì ra
vọng góc Giáo Đường
Hỏi han mới biết mình vương
nẻo chờ
Em đi xưng tội
Nhà Thờ
Bỏ tôi thành kẻ Nhà thơ
lạc dòng

Cạn mùa
Những chuyến xe đông
Tiễn tôi em trút một dòng
Thánh ca…
_____

15 – HỎI ĐÔNG
Tg. Ngọc Giang

Cạn chưa
Đông buốt làn da
Nắng lần khân đợi
chiều tà buồn tênh

Sắp chưa
Xuân rót hương tình
Để ta hứng giọt
nắng trinh ủ trà

Đàn ai
lỗi nhịp son pha
Câu thơ tồi tội
thành ra lệch vần!
_____

 

 

16 – CẠN RỒI
Tg. Hoa Mộc Lan

Cạn rồi
Năm ấy mùa yêu
Có cơn gió lạnh
Từng chiều
bơ vơ.

Thoảng nghe
Như vẫn
còn mơ
Tiếng chuông
Chợt tỉnh ngu ngơ
tháng ngày.

Giáo đường
Năm cũ còn đây
Một mình tôi đứng
như ngây giữa trời
Em vào xưng tội với đời
Còn tôi đứng đó
đọc lời khổ đau.

Cạn rồi
Nỗi nhớ về nhau
Em đi từ ấy
Tôi đau đến giờ…!
______

17 – KHÓI SƯƠNG
Tg. Le Yen

Gió lùa vạt nắng ngoài hiên vắng
Đông cũng vừa đi, để niềm riêng
Không anh giá rét chừng the thắt
Mong một ngày kia nắng ngọt miền.

Biết đợi bao giờ ngày trở lại
Khi tình rêu phủ bụi thời gian
Đời như sương khói vờn mây nước
Lại giấc mơ đêm cứ điệp vàng.

Có phải cạn chiều ngày tắt nắng
Em giấu tình anh dưới tầng mây
Giấu nhớ hình hài trong ngăn kéo
Giữ lại riêng em một chút đầy…

Mai này gặp lại phía chân mây
Hỏi anh còn nhớ đông sum vầy
Còn nhớ gió lùa qua tóc tuyết
Hay đã mơ hồ sương khói bay.

Sài Gòn 31/12/23

________

Ảnh Tg –  Le Yen 

18 – MÙA CẠN!
Tg. Hà My Nguyễn Phan

Cạn mùa sợi nắng phôi pha
Đông buông lạnh giá hiên nhà tuyết rơi
Tiếng chuông theo gió ru hời
Để tôi lạc lối chơi vơi giữa đường.

Bây chừ trời phủ giọt sương
Đông mang giá lạnh Giáo Đường đón ai
Hồi chuông trĩu tiếng thở dài
Anh vào xưng tội nào hay tôi chờ.

Dệt hoài chẳng trọn lời thơ
Giờ tôi như một nhỏ khờ đợi mong
Gom bao nỗi nhớ ngập lòng
Gởi vào con chữ mà không nên vần.

Nhà thờ chuông cứ mãi ngân
Cho tôi lắng đọng bao lần điệu thương
Giờ anh rời khỏi Giáo Đường
Quên rồi một nhỏ đang vương nẻo chờ.

Tôi về dệt khúc tình thơ
Đàn kia lỗi nhịp thẫn thờ hỡi ai
Đành thôi giấu tiếng thở dài
Riêng mình lặng lẽ mắt cay lệ nhòa.

Cạn mùa Đông vội lướt qua
Mặc ai gom nhớ để mà nhớ thương
Tiễn anh chỉ một ngả đường
Tôi hoài dấu ái tơ vương trọn đời.
______

19 – CHIẾC LÁ
Tg. Đỗ Thúy Mơ

Chiếc lá me bay ngoài cửa sổ
Phải chăng anh nhớ gửi lời thương
Ngan ngát mùi hương thơm hoa sở
Nhà ai đang độ nở trong vườn.

Ngoài ấy bây giờ trời lạnh lắm
Đông về gió bắc thấm mùi sương
Để em gửi tặng anh vạt nắng
Hoàng hôn vương vấn buổi tan trường.

Ơ kìa! Sao lá bên khung cửa
Hay đợi chờ ta nói điều gì
Muốn chia sợi nắng thành hai nửa
Để cho lòng ấm lửa mỗi khi

Vẫn là chiếc lá trên ô cửa
Có phải Người về giữa đêm khuya
Nhờ lá thay lời như đã hứa
Rằng nỗi nhớ em mãi chẳng vừa.
_____

 

 

20 – ANH HÃY VỀ HÀ NỘI…
Tg. Ngọc Giang

Anh hãy về Hà Nội đón Đông sang
Chạm giọt nắng hanh khẽ khàng hôn má
Nâng phím ca khúc tự tình êm ả
Dạo cung đường trải lá kết dòng thơ…

Anh hãy về Ba Sáu Phố mộng mơ
Đón bình minh mơn man bờ liễu rủ
Vén rèm sương ru cỏ mềm trú ngụ
Tới bãi Sông Hồng giữa vụ hoạ mi…

Anh hãy về ngoạn cảnh hoàng hôn đi
Thăm Văn Miếu bia ghi ngàn tiến sĩ
Rảo bước Hồ Tây một vòng thoả chí
Nếm những quà rong thi vị tuyệt vời…

Anh hãy về ngắm phố ngủ buông lơi
Tựa ghế công viên đêm ngời bốn hướng
Kề vai nhau đắm hình trong mắt phượng
Khoá bờ môi ương bướng nụ ngọt ngào…
__Anh hãy về…
trả lại nỗi khát khao
Trên cầu son… nhịp ghép nào hạnh ngộ
_____

21 – SẦU ĐÔNG
Tg. Ngọc Giang

Hình như đông thả giọt sầu
Trả nụ hôn đầu sơ ý ta rơi
Hình như gió chạm triền môi
Trả lại bồi hồi luyến đọng chửa tan
Tìm đâu cái sợi nồng nàn
Dệt đủ mộng vàng giữa cuộc trầm kha
Trăm năm vô lượng ta bà
Mùa lại mùa hoà..lạc tứ thơ yêu.!
___Ngọc Giang.thủ bút✍️🖤20/12/2022_____

 

Ảnh & thơ Nữ sĩ Ngọc Giang

Leave Comments

0976712244
0976712244