෴꧁꧂𝕋ÌNH XUÂN꧁꧂෴
(Chùm thơ nhiều tác giả) —————————————————
Những tờ lịch cũ đã cạn cùng năm tháng. Chút thời gian còn lại nôn nao giã từ, buồn vui- đúng sai khép lại. Nôn nao đón chào năm mới. Trong tâm thái dừng lại để gặp gỡ, yêu thương, trao tặng một chút tình Xuân. Ai đó đang vun vén công việc và chuẩn bị thật nhiều quà chờ lên tàu về quê, hay ai đó đang lang thang đếm chiều tàn trong cô đơn xứ người, trong lòng dậy lên khát khao chờ đợi, cảm giác yêu thương sum vầy với người thân bên mâm cơm đoàn viên. Hạnh phúc hay xót xa cũng chỉ là cảm xúc, vậy mà đôi khi nó khiến ta nặng lòng…
Về bên mẹ cha để ăn cơm nhà, mấy khi ở chốn thị thành có được. Đi loanh quanh con đường cũ tìm hình bóng xưa. Tất cả mọi cảnh quan và con người đã thay đổi, nhưng từ bên trong sâu thẳm những kỷ niệm, có nhạt phai vẫn còn đó một chút tình, vương vấn, bồi hồi…
Chút gió Đông quyện vào nắng Xuân chan hòa, bỗng chốc tôi nhớ câu nói quen thuộc đã từng nghe: “Trời này giống Tết quá!”
Đúng vậy!
Tết đang về ngoài ngõ với tình Xuân thật đầy. Cho bạn, cho tôi, cho những ai khao khát yêu thương, dẫu một mình, Xuân vẫn đến bên bạn thật gần, ấm áp, với tình Xuân muôn thuở.
Và cứ thế! Xuân thì thầm to nhỏ, tiếng ru con ầu ơ của mẹ dội lại từ thuở nằm nôi. Chuyện hương lúa quê nhà, chuyện phù sa cho vụ mùa bội thu, thoảng trong gió lời chân tình chàng trai dành cho cô gái thật ngọt ngào lãng mạn.
Xuân về giăng trước ngõ
Tóc em mềm như mây
Áo lụa là xuống phố
Nắng nghiêng khờ đôi vai
Anh cùng trời cuối đất
Nhặt ánh mắt qua mùa
Gặp bữa xuân rất thật
Nhọc nhằn gieo ý thơ
Ngỡ ngàng nghe tiếng gọi
Thấy mùa xuân thì thầm
Hương tràn qua từng sợi
Gió lách luồn ngõ thâm
Ô cửa khép hờ xanh
Ngõ sau lùa hương bưởi
Con chim hót đầu cành
Có giọt sương vừa tới
Giọt cà phê rơi vội
Một bản nhạc không lời
Nhớ nhung ai đâu buộc
Mà thương nhiều đó thôi
Xuân về đậu trăm nơi
Bông cải vàng đã rộ
Xin mùa nhen nhuốm lửa
Cho xuân nồng lên môi.
(Xuân Như Ý – Vọng Thanh)
Vâng! Chỉ còn vài ngày nữa, nhà nhà, người người, dù ở đâu, hay khắp chân trời góc bể nào, đều có chảy dòng máu Việt…
Tôi tin, tất cả đều hướng về một cái Tết cổ truyền của dân tộc. Có lẽ ai trong chúng ta cũng mong ngóng và ước ao cuối năm, được có dịp quay về đoàn tụ bên gia đình, và quây quần bên mâm cơm nhỏ đón một cái Tết sum vầy ấm cúng.
Biên tập Lê Yên
Sài Gòn 28/1/2024
_______________
01 – EM VÀ XUÂN
Tg: Phải Chi
Có một mùa xuân mới qua đây
Ta nghe như nắng vẫn còn say
Có phải em về khoe hương phấn
Nên cả vườn xuân sắc rơi đầy
Có một mùa xuân khúc khích cười
Cho hồng đang nhụy cũng kém vui
Cho trăng mười sáu còn e thẹn
Cho nắng ban mai nhạt bên đồi
Có một mùa xuân khoe tóc mây
Hồng lên đôi má – ý thơ say
Tôi ngỡ vườn bên vừa sang Tết
Nên nắng vừng đông trải lối ngày…
———
02 – NHỚ QUÊ HƯƠNG
Tác giả: Sông Thương
Mùa xuân đến
Bên ta là nỗi nhớ
Tiếng quê hương theo ký ức gọi về
Tuổi thơ tôi bên mái rạ chiều quê
Có dáng mẹ ngày cuối năm vội vã
Nhớ cái rét của mùa đông lạnh giá
Hạt mưa phùn làm tê buốt bàn tay
Mái nhà xưa bên bếp lửa sum vầy
Ta sưởi ấm trong vòng tay của mẹ
Ai quên được lời ru ngày thơ bé
Có cánh cò trong những giấc mơ trưa
Mùa xuân về chiếc áo mới mẹ mua
Hoa đào nở trước sân nhà tươi thắm
Đã bao năm ta đi xa đằng đẵng
Chưa một lần trở về với Tết quê
Chiều cuối năm nỗi nhớ lại ùa về
Ta chạnh buồn
thêm một lần lỗi hẹn… … Tết quê hương…
———
03 – NGÀY XUÂN
Tác giả: Hoang Cai
CHÚNG MÌNH ĐI MUA HOA
Này em, bàn tay mình nương nhẹ
Bởi giọt sương còn ngậm Nụ Tầm Xuân
Và em, mỗi bước chân thật khẽ
Cho Xuân đi khỏi ngoảnh lại tần ngần
Em đợi mãi mùa Xuân về xanh lá
Trong chồi non ủ giữa Đông tàn
Nghe ngọt lịm đầu môi hương Tết
Nghe rộn ràng sức vóc mùa Xuân
Anh sắm tết một cành Đào hé nụ
Em cành Mai, nở giữa đất phương Nam
Em muốn lắm những điều chưa thể
Anh trong tay cùng chia sẻ mọi phần
———
04 – NHỎ ƠI
Tác giả: Vọng Thanh
Dường như…
Nhỏ nhớ ly cà phê đắng?
Nhớ Sài Thành
nhớ những chuyến mưa qua
Nhớ Phố đi bộ đường hoa
Nhớ Đường Sách
nhớ nhà
Nhớ công viên Hai tháng Chín…
Nhớ thì về đi
mùa xuân về rồi đó
Mùa hương vương Hoàng Yến trổ bông vàng
Về Nhỏ ơi mình thả bước lang thang
Nghe nhạc Trịnh đêm hàn huyên góc phố.
Về nhé Nhỏ
Anh dắt em qua xa lộ…
Ghé Thảo Điền
Thủ Đức…
Thành phố mới của ta
Ước mộng nhỏ nhoi nào có đâu xa
Đừng lần lựa muộn màng xuân đi mất.
Nhé nhỏ…
~~~~~~~
05 – RU GIẤC MƠ XUÂN
Tác giả: Hà My Nguyễn Phan
Hài Xuân nhẹ lướt
trên bầu trời cao rộng
Mang đến muôn nhà khát vọng một mùa yêu
Nơi phương trời xa nghe thương nhớ thật nhiều
Tình thơ lắng đọng… bao nhiêu lời muốn nói.
Gởi vào thi tứ
cung đàn ngân phím trỗi
Chữ nhớ thật dày thắt chặt mối duyên tơ
Dấu ái cùng ai từng tháng đợi năm chờ
Xuân về lỗi hẹn… ngẩn ngơ hoài trang viết.
Thời gian ghi dấu
bao tháng năm cách biệt
Bến đợi mong chờ tha thiết mối tình quê
Nhớ mảnh trăng xưa soi bóng lối đi về
Mà con thuyền nhỏ… hoài sơn khê diệu vợi.
Mắt choàng ngấn lệ
mượn tình thơ nhắn gởi
Nhờ đến cánh diều mang tới một người xa
Rằng ở nơi đây luôn nhớ mảnh trăng ngà
Cùng hương nguyệt quế… dìu bước ta thuở nọ.
Nhớ con đường ấy
lời yêu còn bỏ ngỏ
Tháng đợi năm chờ vò võ nỗi sầu vương
Viễn xứ buồn tênh thao thức đếm canh trường
Ru ngàn dấu ái… kẻ ngàn phương nức nở.
Trống canh nhịp gõ
hồn mãi đong sợi nhớ
Gom những nỗi niềm mang cất ở trong thơ
Lỗi hẹn cùng Xuân biết người khắc khoải chờ
Nghê thường ước mộng… hoài mơ ngày chung lối.
(28/01/2024 – Hà My)
—-
06 – MÙA XUÂN VỀ ĐẦU NGÕ
Tác giả: Lâm Bằng Phương
Mùa xuân về đầu ngõ
Mắt ai đỏ đợi chờ
Tóc Lài thơm gởi gió
Tựa cửa buồn bâng quơ
Mùa xuân về đầu ngõ
Nghiêng dáng gầy bơ vơ
Ngập ngừng qua lối nhỏ
Thẹn thùng bước vu vơ
Mùa xuân về đầu ngõ
Trăng bến cũ lại về
Vàng vọt rơi lặng lẽ
Sương ướt dột đôi vai
Mùa xuân về đầu ngõ
Cớ sao lại hững hờ
Lòng xuân luôn cởi mở
Tình xuân đẹp như mơ
Mùa xuân về đầu ngõ
Ai đó lại thờ ơ
Một mai tình đã lỡ
Nuối tiếc một đường tơ.
———
07 – TÔI NGỠ MÙA XUÂN TRONG MẮT AI
Tác giả: Nguyễn Đậu
Tôi ngỡ mùa xuân trong mắt ai
Xin hãy cho tôi tháng năm dài
Cho tôi về lại vườn xuân ấy
Một bóng hình yêu thể nào phai
Tôi ngỡ mùa xuân trong nắng mai
Có gió thôi bay tóc em cài
Có cả mùa xuân hoa vàng nở
Ru giấc nồng say để nhớ ai
Tôi ngỡ mùa xuân trong cách xa
Biết tìm đâu nữa những phôi pha
Xa nhau từ dạo mùa xuân ấy
Nhớ lắm người thương nhớ quê nhà
Tôi ngỡ mùa xuân quá xa xôi
Tôi đã xa em mấy thu rồi
Trong tôi nỗi nhớ luôn thầm gọi
Xuân đã về đây em ở đâu…
Tôi ngỡ mùa xuân trong đơn côi
Như cánh hoa rơi giữa đất trời
Tôi nghe trong gió thì thầm gọi
Như tiếng em cười vui lả lơi
Tôi ngỡ mùa xuân tôi đợi em
Nghe gió miên man sợi tơ mềm
Mùa xuân lại đến cho ta nhớ
Chợt thoáng đâu rồi ta xa em
Tôi ngỡ mùa xuân trong nhớ nhung
Hương tóc em bay gió thẹn thùng
Chiều phai màu nắng hong màu nhớ
Biết đến xuân nao được trùng phùng.
———
08 – GIAO MÙA
Tác giả: Đỗ Thúy Mơ
Em vẫn đi về trong nắng mai
Giọt sương e ấp đọng hoa nhài
Thì thầm tiếng gọi trong làn gió
Tiếng anh hay là tiếng của ai?
Ơ này! Sao lá mãi đung đưa
Chẳng thể lặng im buổi ban trưa
Khe khẽ bên tai nghe ngọt lạ
Phải tiếng nàng xuân lúc giao mùa?
Thôi nhé! Đông tàn vẫn luyến lưu
Một chút heo may cảnh đìu hiu
Cải ngồng vẫn đang màu rực rỡ
Dòng sông sóng nước vỗ dập dìu.
Ta nắm tay nhau bước bên đời
Xuân về rộn rã khắp nơi nơi
Xa xa cánh én dần bay tới
Hoàng hôn khoe sắc cuối chân trời.
———
09 – CUNG CHÚC TÂN XUÂN 2024
Tác giả: Thăng Sắc
AN lành mọi sự bình yên
KHANG đa sức khỏe vào miền xuân sang
THỊNH hồi phát triển mở mang
VƯỢNG giàu sang trọng lòng càng thiện ngay
PHƯỚC hồng vĩnh đáo xuân nay
LỘC xanh đua nở mắn may nhiệm mầu
THỌ niên bách lão sống lâu
TÂN XUÂN PHƯỚC LỘC THỌ CẦU Ý NHƯ
———
10 – CHÚT LÒNG GIỮA MÙA XUÂN GỬI EM
Tác giả: Hoàng Chẫm
Xuân về tới em ơi!
Lênh đênh giữa dòng đời đục trong neo đậu
Bến nước ân tình
Em đánh cược đời dính phải nợ đa đoan
Và sợi tóc bay bay nối dài thêm nỗi nhớ
Ngần ấy mùa xuân
Trải hết cuộc chờ…
Xa tít bãi bờ mộng mị xuân chút lao xao
Em vạn dặm… ngày tháng mềm tay đếm tuổi
Nghe ngóng xuân về
Nỗi buồn chồng lên nhau
Và… em khép kín nỗi đau
Ta chưa hết ngày thương mong giữa mùa hạnh ngộ
Ừ thôi nhé!
Ta về mở tung ngăn kí ức
Ban sơ bóng bẩy đẹp một thời
Khuất mờ góc phố thân quen
Ngần ấy thôi!
Chợt nghe thoáng xưa ngủ vùi trong tiếc nuối
Em cơn mộng chín muồi
Vỡ cuộc trầm luân
Ta làm chim thương cội nhớ cành
Thôi nhé! Đừng quên mùa hẹn
Chín nhớ mười thương câu ca dao
Hát ru.
Vầng trăng chia nửa cuộc đời…
Mắc mớ chi nhau để nỗi buồn xuống thấp
Vành môi đau bầm tím
Trăng khuyết lại tròn
Viễn xứ đường khuya mười ngón tay đan chéo nỗi chơ vơ
Cầm lòng thương không hết!
Tim em trong nắng mùa xuân cũ!
Chịu nửa đời sau muôn tiếng vọng thiên thu
Tình như lầm lỗi.
Mấy mươi mùa xuân gác tay lên trán
Võ vàng tri âm bỗng chợt hoài mong .
Ngọn sầu đông ươm mầm lộc biếc
Mắt lá vun vén nhựa nguyên
Mùa xuân em âm thầm cất giọng
Níu nghìn trùng đường cũ nắng dọi phía đời nhau.
———
11 – MƠ XUÂN
Tác giả: Hạ Vàng
Lối em về vương nhẹ chút nắng tơ
Phố dịu dàng ngực xuân về căng gió
Có giọt sương lăn trên bờ môi đỏ
Ai khát thèm một ngọn gió đi hoang
Từ độ gió lay tà áo mỏng tang
Tà huy lửng gió xuân tràn mơn mởn
Anh đắm đuối mắt đa tình mơn trớn
Suối nhạc tình chan chứa vỗ miên man
Nụ cười em hé nửa bờ môi ngoan
Anh lặn ngụp đầm đìa vần thơ ướt
Lá cuộn tròn ngủ quên mầm thôi thúc
Đêm ảo huyền xé toạc giấc mơ hoang
———
12 – CÁNH HOA BAY
Tác giả: Nguyễn Hồng Linh
Chạm khẽ xuân thì thôi nhé anh
Để tình vẫn mãi nét trong xanh
Một mai nếu lỡ hồn hoa chết
Một mảnh đơn côi cất để dành
Chạm khẽ trên cành đoá tinh khôi
Mưa xuân tấu điệu ở lưng đồi
Nắng vỡ hương say môi nồng thắm
Khẽ khàng nhung nhớ ngỡ mùa trôi
Chạm khẽ chia phôi dưới trăng chờ
Cuộc yêu lỡ dại hồn bơ vơ
Vết rạn ngày nao còn day dứt
Đời cạn thương vay cứ dại khờ
Chạm khẽ mộng hờ buông cánh tay
Thứ tha, tha thứ đau tháng ngày
Viễn xứ đường xa! Ôi mỏi gối
Vách đời lạc lối cánh hoa bay…
———
13 – TÌNH XUÂN GIỮA PHỐ
Tác giả: Đặng Sơn
Xuân đến rồi mà ta có đâu hay
Từ thuở ấy một sớm ngày năm mới
Xuân nhu nhú trước nắng chiều treo gợi
Bành bạch reo… Ôi! Phơi phới xuân hường
Xuân nay về hỏi nhỏ nhé có thương
Về với phố đoá vô thường rực rỡ
Anh chỉ biết nụ hoa đang hé nở
Môi hôn nồng giữa phố chợ ngàn hoa
Dọc triền sông dòng Hoài* chảy hiền hoà
Theo làn gió tà áo hoa dưới nắng
Chùa cầu đó nơi chúng mình im lặng
Phố trong lòng phố đầy nắng chiều xuân.
—-
Ps/ Hoài* Tên con sông ở phố cổ Hội An
———
14 – BỐN MÙA TRONG EM
Tác giả: Diệu Thu
Tặng anh đôi vần thơ nhỏ
Trái tim em dệt yêu thương
Bốn mùa thơm nồng nắng gió
Như tình ta đầy sắc hương.
Này là mùa xuân rạng rỡ
Lung linh phố những màu hoa
Lần đầu trao nhau ánh mắt
Lưu luyến để rồi thiết tha.
Này là hạ vàng tia nắng
Rợp trời sắc tím bằng lăng
Phượng vĩ bừng lên sắc đỏ
Gửi anh hẹn ước tháng năm.
Này là dịu dàng thu tới
Bên anh nắng hé môi cười
Ngày mẹ sinh em tháng Tám
Mùa thu trong trẻo, tinh khôi.
Và rồi đông sang khe khẽ
Vòng tay ấm cả nhớ mong
Tin yêu thắp lên ngọn lửa
Bốn mùa trong em thắm nồng.
———
15 – GIẤC MƠ XUÂN
Tác giả: Minh Triết Nguyễn
Mùa xuân này anh đã có em
Như mưa rào trong ngày tháng hạ
Thật diệu kỳ một điều rất lạ
Mấy mươi năm tưởng lạc mất nhau
Đêm giao thừa nhìn pháo tung bay
Khoảnh khắc chuyển giao như lắng đọng
Cho tâm hồn chìm vào giấc mộng
Đất trời chuyển động phút giao thoa
Khắp nơi nơi tràn ngập tình ca
Đón xuân, anh cùng em sánh bước
Thỏa lòng mình bao năm mơ ước
Vỡ òa… ấm áp cả tâm can
Xuân về niềm vui đến xốn xang
Đêm Ba Mươi rộn ràng trước ngõ
Nhịp thời gian đồng hồ đã gõ
Lung linh bầu trời ánh pháo hoa
Mùa xuân nữa trên đất nước ta
Phố phường khoác lên màu áo mới
Hòa dòng người hân hoan phấn khởi
Tay trong tay… hạnh phúc sum vầy.
———
16 – XUÂN THÌ THẦM
Tác giả: Kim Hoa
Nghe thì thầm tiếng gọi của mùa xuân
Cò xoải cánh dập dờn trên đồng lúa
Mây vờn tóc nhấp nhô từng dải lụa
Vén chân trần em dặm trắng hoàng hôn
Nghe rì rào biển thao thức bồn chồn
Dường như khát từng cơn phun sóng bạc
Cây mai đã cởi hoa vàng xao xác
Ong bướm vui phất cánh dạo khắp miền
Nghe tiếng lòng ru giấc mộng thần tiên
Hạt mưa muộn bay vào miền cổ tích
Anh hoàng tử em cô tiên thanh lịch
Nâng niu hoài kỷ niệm giữa bao la
Nghe dặt dìu tiếng sáo ngút ngàn xa
Như lấn át mảnh trăng ngà tĩnh lặng
Sao chẳng thể lấp đầy một trống vắng
Một không gian một đêm trắng cuộc người
Tiếng xuân ru những khắc khoải một thời
Khi đèn sóng wi fi thôi nhấp nháy
Xuân gạn đục khơi lòng con sóng dậy
Mưa ngoài hiên tung tẩy tiếng thì thầm.
Bruxelles, 01.2023
———
17 – HOA TẶNG MÙA XUÂN
Tác giả: Bình Ngô
Mùa xuân ơi!
xin hãy về đừng để em mong
Dẫu biết rằng
anh cũng đang nôn nao rạo rực
Gió dãi dầu, biển bạc đầu thao thức
Đông khóc thầm với rét mướt, tay run
Có những loài hoa dỗi hờn đã lặng lẽ quay lưng
Bằng lăng tím bâng khuâng
Phượng không còn sáng bừng như đôi mắt em đắm đuối
Hoa sữa nhạt hương theo mùa thu cuối
Nắng úa màu hoa sứ rụng đầy sân
Anh hãy về mang ngọn gió thanh tân
Cho cuộc sống xôn xao đậm đà hương sắc
Gọi mặt trời lên, suối reo ca, chim hát
Vũ trụ thay màu cây lá lại xanh hơn
Em muốn mình là cành đào thắm hương
là những rừng mai vàng
Trải dài trên hai miền yêu dấu
Nắng sẽ về cho vạn vật nhổm mình hoà tấu
Nhạc tình yêu say rượu mật giao hoà
Nếu anh là tháng Giêng
thì em là những mùa hoa
Như ngọn gió lùa,
như làn sóng xô
Ngày tết
Em quyện vào anh một tình yêu diễm tuyệt
Rực rỡ sắc hương em tô điểm cho đời
Em là hoa
tặng anh
Mùa xuân ơi!
———
18 – GIAO MÙA
Tác giả: Võ Thị Như Mai
Trên đường phố hoa cỏ thơm hương
Tây Úc vào Xuân anh đào hồng nắng
Ta chẳng thể bắt kịp thời gian
Bởi dấu yêu thầm lặng
Hướng về quê nhà đang thu
Hướng về quê nhà mẹ ra thăm quê
Cười nói râm ran mát làng trên xóm dưới
Có dòng xe cộ ngược xuôi
Sài Gòn Hà Nội
Những cuộc hội ngộ thiếu hẳn một người
Đã ra đi hơn hai mươi năm
Nhưng không thể sống hết mình
Khi trời thay áo mới
Thành phố vào Xuân nghĩ về Thu vời vợi
Đông tràn bờ nhớ nắng Lâm Viên
Em van anh, van anh đừng muộn phiền
Người con gái tên Mai
Mang theo cả quê hương ngọt thơm trí nhớ
Mang theo mùa yêu trong từng hơi thở
Ngơ ngác gót hài đại lộ xa hoa
Ngơ ngác chiều điềm nhiên trở về nhà
Này bé ơi phải tập quên đi nhé
Tập quên để về thì thầm thưa với mẹ
Con đã lớn khôn hoà nhập ít nhiều
Con đã lớn khôn nước mắt chảy vào trong
Đủ trưởng thành xin mẹ đừng lo lắng
Con đã biết yêu nơi đặt chân
Cho tâm hồn lành lặn
Xếp nỗi buồn nhớ nhà giấu kín ngăn tim
Thời gian trôi phận người nổi chìm
Cát bụi sẽ trở về nguyên cát bụi
Thôi thì ở đâu cũng là quê hương
Quả địa cầu gạt qua buồn tủi
Xoay chúng mình nép hẳn vào nhau
———
19 – XUÂN XA NHÀ
Tác giả: Hoa Mộc Lan
Có phải xuân đang về
Kéo nỗi buồn lê thê
Nghe trong lòng trống vắng
Gợi nỗi nhớ xa quê…
Xuân mang theo giá lạnh
Cơn rét lại đi qua
Bồng bềnh trong nỗi nhớ
Trôi nổi kiếp xa nhà.
Đã bao lần đợi trông
Thì bao lần vắng bóng
Bên gia đình đầm ấm
Bếp lửa hồng đang mong.
Như chim chiều lẻ bạn
Bên quán trọ chơi vơi
Người xa người vời vợi
Ôm nỗi buồn… Xuân ơi!
30/1/2024
—
20 – CÁNH ÉN PHƯƠNG TRỜI XA
Tác giả: Giọt Thu
Gửi cho em một chút quê nhà
Nơi cội mai già đêm về thao thức nhớ
Cả luống cải đã ra ngồng rực vàng nơi vườn nhỏ
Dáng mẹ hiền ngồi nấu bánh chưng xanh
Tây Úc bây giờ em có nhớ anh
Có lẽ là một chút thôi hoài niệm
Hay là nhiều như cánh hoa anh đào xao xuyến
Hướng về quê nhà bếp lửa có anh
Cánh én nhỏ mang về mùa Xuân từ chân trời viễn xứ
Em nhặt nỗi buồn cất tận đáy tim yêu
Anh hiểu rằng không thể nói mình yêu
Bằng ngôn từ mỹ miều như người ta thường nói
Mùa xuân thì cứ vội
Mà em không giữ được giọt lệ ban đầu
Từng cánh hoa anh đào nở rộ thương nhau
Thôi an nhiên nhé em nụ mai ngày xưa đó
Xuân về… cho em tình yêu bé nhỏ
Hạnh an nơi ấy… xứ người.
———
21 – MÙA XUÂN ƠI
Tác giả: Vũ Hoàng
Mùa Xuân ơi, Xuân ơi Xuân ơi
Những đám mây rong chơi không biết mệt
Mùi gì thế, à thì ra mùi Tết
Mùi của dưa hành, củ kiệu, bánh chưng xanh
Lũ trẻ con cứ thích chạy loanh quanh
Khoe áo mới, khoe cả giày dép mới
Nhìn mọi người, vẻ mặt vui phơi phới
Lòng cũng tràn đầy bao nhiêu nỗi hân hoan
Thôi thì tạm quên những phiền muộn lo toan
Để tâm tư được an nhiên thư thả
Không khí Xuân thật tưng bừng rộn rã
Tiếng chim kêu cũng ồn ã, vui tai
Nào nhanh tay lặt lá mấy nhành mai
Cho mùng Một mùng Hai, hoa nở rộ
Nào nhanh tay sửa soạn vài mâm cỗ
Để bà con họ hàng cùng tụ tập hàn huyên
Mong một năm luôn sung túc bình yên
Mong tình duyên được vừa lòng đẹp ý
Mong cuộc đời luôn ngọt ngào thi vị
Mong ai ai cũng hạnh phúc chan hòa
Mong đôi mình mãi mãi chẳng rời xa
Mong chúng ta luôn thiết tha gắn bó
Xuân thật sự đã quay về rồi đó
Niềm vui cũng quay về xua tan mọi ưu tư
———
22 – ƠN EM, XUÂN
Tác giả: Thuỷ Trần
Xuân đến bên cửa chiều
Xua nỗi nào lạnh căm!
Gió qua ngõ âm thầm
Bờ môi nào lóng cóng
Đêm buông ánh trăng mỏng
Soi lối vào hồn thơ
Cỏ lấp lánh sương mờ
Vùi giấc đêm hương ủ
Mưa đêm về phố cũ
Một bóng anh lặng trầm
Cung đàn vẳng xa xăm
Nỗi lòng trôi rưng rức
Mùa xưa ùa thổn thức
Xuân về áo lụa bay
Hương thầm vương đâu đây
Tóc mây chiều vướng víu
Xuân, mắt nâu hiền dịu
Lời từ tạ trăm năm
Ơn em bóng trong ngần
Ru đời quen hiu hắt.
———
23 – ĐỢI CHỜ LÀ HẠNH PHÚC
Tác giả: Nguyễn Ngọc Thùy Lam
Không có gì ngăn được bước chân Xuân
Đang len vào từng phố phường ngõ ngách
Và em ơi xin em đừng hờn trách
Khi hai đứa mình vẫn xa cách đôi nơi
Tình vẫn tràn đầy chứ nào có cạn vơi
Tôi vẫn yêu em bằng tình yêu cháy bỏng
Lang thang qua những hoàng hôn gió lộng
Nhớ dáng em, áo mỏng, tóc buông dài
Tình vẫn ngọt ngào chứ nào có phôi phai
Dù cho cả hai không sớm khuya kề cận
Cười đi em, đừng mím môi hờn giận
Hay em muốn tôi phải năn nỉ dỗ dành?
Tình vẫn nồng nàn vẫn rực rỡ long lanh
Vẫn đẹp như trời xanh luôn xanh trong vời vợi
Yêu trong cách xa, dù phải chờ phải đợi
Nhưng hạnh phúc là đợi chờ, có phải vậy không em?
———
24 – EM GIẤU MÙA. Tác giả: Mai Le
Em giấu mùa xuân trong sắc nhớ mai vàng
Nơi lồng ngực khẽ khàng run rẩy đập
Chỉ nắng gió là hiểu lòng em nhất
Mơn nhẹ vai gầy… chật vật áo cơm
Em giấu mùa xuân trong nũng nịu dỗi hờn
Câu thơ viết bao đêm rồi không gửi
Sợ lời thốt chưa tròn câu muốn nói
Sợ thời gian nông nổi nghĩa ân tình
Em giấu xuân về trong giọt nắng đoan trinh
Thầm gọi khẽ những bình minh nồng ấm
Xuân quê mình giờ này mưa rét đậm
Anh xa rồi ai thấm giọt mưa bay
Em giấu mùa trong thổn thức nồng say
Hứng giọt nắng mơ một ngày hạnh ngộ
Gọi mùa xuân én ngang trời bỡ ngỡ
Người bên người hoa nở đoá môi thơm
———
25 – NỖI NHỚ DỊU ÊM
Tác giả: Nguyễn Lam Yên
Đi dưới nắng sao nghe lòng lạnh buốt
Gió đầu Xuân thổi suốt những cung đường
Cứ nghĩ rằng chắc mình đã hết thương
Sao đôi lúc lại vấn vương tình cũ
Hoa e ấp khoe sắc hương quyến rũ
Phiến đá rêu nằm ngủ dưới chân thềm
Dường như là nỗi nhớ thật dịu êm
Vẫn thầm lặng đong đưa theo nhịp bước
Giá có thể quay về như thuở trước
Thuở con tim đầy mộng ước thần tiên
Thuở đôi môi hé nở nụ cười hiền
Thuở chưa biết đến ưu phiền se thắt
Đi dưới nắng nghe buồn vương lên mắt
Dù trên cao xanh ngắt những mảng trời
Nếu khối tình không vô ý đánh rơi
Chắc đôi tay cũng không đành buông bỏ
Không khí Xuân đã tràn về khắp ngõ
Mà tâm tư cứ vò võ đơn côi
Người đã xa, người đã cách xa rồi
Chỉ còn mình vẫn bồi hồi nuối tiếc
Lũ chim sẻ nấp sau vòm lá biếc
Mình như kẻ lữ hành mải miết bước lang thang
———
26 – XUÂN SUM VẦY
Tác giả: Lan Ngọc
Xuân dịu dàng
rắc hạt nắng lung linh
Hoa bung nụ
khoe màu xinh áo mới
Một bức họa
nhiều gam màu sắc khởi
Rộn rã từ
phố thị tới thôn quê
Ai đi xa
cũng tất bật trở về
Vui đón Tết
bao nhiêu khê bỏ lại
Húp ngụm gió
mát lành Xuân chiêu đãi
Quên tuổi đời
mà xoải ngược ngày thơ
Bạn miền Nam
Tôi xứ Bắc đâu ngơ
Luôn ấp ủ
mong chờ ôm gối Mẹ
Nơi bậu cửa
tháng năm dài đợi trẻ
Hiu hắt buồn
khe khẽ nhắc thầm tên
Viễn xứ à
dù vạn dặm đừng quên
Cành Mai thắm
nhánh Đào bên tim đỏ
Về với Mẹ
tiếng cười vang ngoài ngõ
Khi nghe Người
mắng tụi nhỏ xa lâu
Tết ngọt ngào
mùi vị nếp mứt dâu
Hương nhài thoảng
thẳm sâu lòng ấm áp.
———
27 – XUÂN VỀ ÁO MỚI
Tác giả: Lê Văn Trước
Xúng xính áo dài
Rạng màu tươi đỏ
Bé cười rạng rỡ
Bé đón Xuân về
Bao đỏ lì xì
Mừng bé tuổi mới
Bé lên năm tuổi
Đang học lớp chồi
Cười tươi như hoa
Bé chúc ông bà
Bé chúc cả nhà
Bình an Năm Mới
Xuân về phơi phới
Xuân về áo mới
Bé cười tươi rói
Bên chậu hoa Đào
———
28 – TÌNH XUÂN
Tác Giả: Hoài Phố
Em nhặt vội nụ tầm xuân đang ấp
Rủ mai đào tràn ngập khắp muôn nơi
Phía bên em én đã liệng khắp trời
Phía bên nớ có phơi hồng nắng nhẹ.
Yêu tha thiết chẳng rời xa anh nhé
Gặp lần đầu đã vẽ những ước mong
Men tình dâng tha thiết ở đôi lòng
Làm khơi dậy môi cong hồng lan tỏa
Nhớ bữa nọ xích gần sao lạ quá
Anh hôn em vội vã buổi chiều tàn
Ta như là lạc giữa chốn nhân gian
Vừa cuống quýt nồng nàn nghe hơi thở .
Những ân ái phải chăng là duyên nợ
Lời yêu thương nhung nhớ biết nhường nào
Quá mặn nồng nên dạ cứ nôn nao
Thèm được gọi ngọt ngào ơi Phố nhỏ.
Mùa xuân lại
Lòng ta
Hoài gửi gió
Vườn địa đàng
Mình ngỏ
Những lời yêu.
———
29 – ĐỢI TÀN XUÂN
Tác giả: Đức Linh Nguyễn
Hương xuân đang đến gần
Mùi bánh chưng bánh tét
Màu áo em thật đẹp
Xen giữa phố đầy hoa
Nắng chiều xuân vàng hoe
Điệu đà em dạo phố
Làn hương tóc thoáng nhẹ
Điểm vài hoa ngọc lan
Thâm trầm như phố Hội
Mộc Mạc mà kiêu sa
Bên chùa Cầu anh đợi
Ngắm người, khách lại qua
Thâm trầm như chờ đợi
Lững lờ con nước trôi
Giao thừa anh chờ đợi
Tiếng yêu… chờ tết qua.
———
30 – MƠ
Tác giả: Phan Phương Loan
Tôi nằm thức giữa chiêm bao
Nghe tim chạm đến những ngào ngọt xưa
Con gà nhảy ổ ban trưa
Cục ta cục tác giữa lưa thưa ngày
Thập thình nhịp điệu tiếng chày
Gạo thơm cơm trắng từ tay mẹ sàng
Ngoài chuồng chim gáy ra ràng
Cúc cu… gọi nắng xuống tràn vườn rau
Gió đùa nhẹ thoảng hoa cau
Giếng trong vang vọng tiếng gàu thời gian
Mùi rơm thơm ấm mùa vàng
Bầy chim sẻ nhỏ từng đàn gọi nhau
Nội ngồi têm thắm miếng trầu
Chuyện xưa từ đó làm giàu cháu con
Thì thầm cây nảy mầm non
Thẹn thùng hé những vàng son hoa ngời
Nhẹ ngân điệu nhạc không lời
Mùa đang gọi cả đất trời vào Xuân
Hương đêm thanh khiết trong ngần
Lộc xuân phơi phới gieo vần thanh tân
Hương trầm thành kính ba dâng
Thời gian vừa gõ bâng khuâng giao thừa
Giật mình xa những ngày xưa
Tôi nằm ngủ giữa gió mưa cuộc người.
Chạp
PPL
Tác giả – Phan Phương Loan
Thay mặt/ Ban biên tập Trang web: diendanvanhocmuahoa.com. Vọng Thanh xin kính chúc Quý bạn bè thành viên. Năm mới an khang thịnh vượng, hạnh phúc và nhiều may mắn nhé!
Thân quý🖊