Mùa xuân, là mùa tươi đẹp hạnh phúc nhất trong năm. Mùa xuân còn là sự kết tinh của tạo hóa từ đất trời hòa quyện làm nên một bức tranh đầy đủ những gam màu sống động. Mùa xuân, mang lại cho ta những cánh én, những cành hoa mai hoa đào mà đặc trưng chỉ có ở mùa xuân.
Vâng! Một năm cũ đã khép lại và một năm mới nữa mở ra, với bao năng lượng tái tạo khởi đầu cho môt năm mới Xuân 2024. Và đó là vòng quay bánh xe giao thức, mở ra một chân trời mới đầy hứa hẹn và tương lai. Chính vì lẽ đó mới có những bài hát, bài thơ xuân ra đời, thật ngọt ngào da diết và ấm áp, gần gũi với cuộc sống chúng ta.
Nhạc sĩ Xuân Hồng có hàng loạt bài hát viết về xuân rất nổi tiếng như: ” Mùa xuân trên thành phố Hồ Chí Minh/ Bức ảnh nùa xuân/ Xuân chiến khu/ hay Mùa xuân bên cửa sổ – phổ thơ Song Hảo vv… Và hôm nay, nhân ngày THƠ VIỆT NAM, hòa vào với khí thế Xuân mới Tết Nguyên Tiêu 2024. Tôi muốn giới thiệu đến các bạn một bài thơ rất ấn tượng với tựa đề “ANH VỀ CÙNG MÙA XUÂN” của Tg Nhà thơ Giọt Thu.
Nói đến Nhà thơ Giọt Thu (GT) thì rất nhiều nhiều bài thơ được Nhạc sĩ đã phổ nhạc rất thành công. Phải nói nằm trong top những Nhà thơ được các Nhạc sĩ phổ nhạc nhiều nhất mà tôi biết. Đặc biệt là gần đây, tôi được vinh hạnh Giọt Thu (GT) mời uống cà phê, còn mang theo gửi đến tận tay tặng tôi 2 tập thơ: KÍ ỨC ĐẠI NGÀN & NGƯỢC DÒNG THƯƠNG. Nhưng cũng phải thành thật xin lỗi GT, tôi chưa có thời gian để thưởng lãm hết những chắt lọc tinh túy nhất trong thơ GT, xin tạm gác lại hẹn GT khi có thời gian tôi sẽ thưởng lãm sau nhé. Còn giờ thì theo cảm nhận của riêng tôi, thì có lẽ với GT. Mùa xuân là mùa tình yêu tuyệt vời nhất mà đất trời đã ban tặng cho chị sự ưu ái ngọt ngào ấm áp, hạnh phúc nhất chỉ có ở trong thơ… Đó là nguồn cảm xúc bất tận dành cho nữ thi sĩ hồng nhan bạc phận. Khi ta nói về thơ GT, thì hãy nói về nhạc. Bởi thơ GT, thơ là nhạc, mà nhạc cũng chính là thơ. Thơ chị bao giờ cũng có tính giai điệu ở trong đó và rất đa dạng. Đó là những mảnh ghép ĐỜI & CUỘC SỐNG… không thể nói hết được. (Xin trích trong đoạn bài thơ ANH VỀ CÙNG MÙA XUÂN mà Nhà thơ GT viết về trận chiến lịch sử 1979)
“Lịch sử đã sang trang
Mùa Xuân mang anh về lại
Trong cánh hoa rừng lung linh vách núi
Tiếng cười giòn trong đôi mắt em thơ”
Hay…
“Chỗ anh nằm hoa nở thằm màu tươi
Những trái tim mười bảy, đôi mươi
Nụ cười bỏ lại
Trang thư giảng đường trinh nguyên phơi phới
Nằm lại mảnh đèo với thung lũng hoa Ban”
Lần theo mốc lịch sử ấy tôi được biết, thì trận chiến ấy có hơn 4000 cán bộ chiến sĩ và đồng bào ở Vị Xuyên hi sinh nằm lại nơi cánh rừng Tây Bắc này…
Đó là sự rung cảm cho một trái tim đẹp, biết trải lòng yêu thương. Tình yêu ấy thật bao la vĩ đại và thiêng liêng lắm. Bài thơ “ANH VỀ CÙNG MÙA XUÂN” của GT. Đã nói lên sự cảm hóa của một tâm hồn rất thật, không ma mị, tuy là trừu tượng, nhưng trừu tượng trong ý nghĩ một cách táo bạo rất lung linh. Tôi chợt nhớ một bài hát có lời… “… và mùa xuân đó có em là xuân tất cả… “ do cs Đan Nguyên trình bày, và gần đây nhất là giọng ca để đời Belero của Thúy Hà thể hiện đầy ấn tượng. Còn với GT thì cũng gần tương tự vậy. “ANH VỀ… ” nhưng không phải bằng xương bằng thịt, mà là về bằng những cánh hoa VÔ ƯU ĐẠI THỂ, lung linh rực rỡ ấm áp dưới trời xuân. Và mùa xuân của GT không những là cánh hoa Mai hoa Đào, mà hơn thế nữa. Đó là những cánh hoa Vô Ưu đại thể không tuổi ấy… nằm lại mãi mãi và đi vào huyền thoại, đi vào trong thơ ca nghiêng nghiêng nở dưới những thung lũng, như những cành hoa Ban xuân rợp trắng trời Tây Bắc.
Xin cảm ơn Nhà thơ Giọt Thu đã mang đến tặng cho bạn đọc bài thơ xuân rất nhiều cảm xúc. Nhân dịp NGÀY THƠ VIỆT NAM – TẾT NGUYÊN TIÊU. Tôi xin thay mặt nhóm BTV Trang Website diendanvanhocmuahoa.com/ Cảm ơn Nhà thơ, và cầu chúc sức khỏe, xuân mới hạnh phúc, thành công trên con đường sắp tới, và có nhiều tác phẩm hay ra mắt bạn đọc nhé.
Biên tập & viết lời giới thiệu Vọng Thanh.
ANH VỀ CÙNG MÙA XUÂN. Tác giả – Giọt Thu
Những cánh hoa Đào rung rinh
Nở lưng chừng phía núi
Sương trắng giăng giăng thì thầm diệu vợi
Hà Giang nghiêng cả núi đồi
Chỗ anh nằm hoa nở thằm màu tươi
Những trái tim mười bảy, đôi mươi
Nụ cười bỏ lại
Trang thư giảng đường trinh nguyên phơi phới
Nằm lại mảnh đèo với thung lũng hoa Ban
Lịch sử đã sang trang
Mùa Xuân mang anh về lại
Trong cánh hoa rừng lung linh vách núi
Tiếng cười giòn trong đôi mắt em thơ
Mười bảy tháng hai mẹ vẫn mong chờ
Những cái tên đi sâu vào lòng đất
Sáu trăm người hy sinh vì Tổ Quốc
Em thấy gì không trong nhịp đập trái tim mình
Tháng hai dấy lên màu hồng phơn phớt nở
Những mảnh đồi thương nhớ
Khe Sanh trong vắt suối nguồn
Vị Xuyên ơi rừng mãi mãi nhớ anh
Thắm từng cánh hoa đào nở nơi vách núi
Cho em thơ của hôm nay phơi phới
(Không còn cảnh bắt bớ người xẻ thịt moi tim)*
Lịch sử đã ngủ yên
Anh trở về khi mùa Xuân bừng trên quê hương đất nước
Những cánh hoa đào miền ngược
Đi giữa Vị Xuyên nghe Tổ Quốc gọi tên mình.
Giọt Thu