Với mỗi người Việt Nam, ngày 30/4/1975 là bản hùng ca dân tộc, ngày đất nước sạch bóng quân thù xâm lược, hòa bình trở lại trên toàn cõi Việt Nam. Từ thành thị đến các làng quê cờ đỏ sao vàng tung bay. Tất cả vui như ngày hội. Trời xanh hơn đẹp hơn, và lòng người phấn khởi hân hoan chào đón ngày 30/4 giải phóng Miền Nam thống nhất Tổ Quốc non sông thu về một dải.
Càng sống trong niềm vui ấy, chúng ta không bao giờ quên những người anh hùng không tiếc máu xương đã ngã xuống để bảo vệ nền độc lập tự do cho dân tộc. Biết bao anh hùng đã ra đi khi tuổi đời còn rất trẻ, gác lại những khát vọng, đam mê cháy bỏng để:
“Xẻ dọc Trường Sơn đi cứu nước.
Mà lòng phơi phới dậy tương lai.”
Vâng! Chính những tình yêu quê hương đất nước đã thôi thúc các anh lên đường bởi:
” Cuộc đời đẹp nhất là trên trận tuyến đánh
Máu anh hùng nhuộm đỏ thắm cờ bay”.
Thay cho nén hương lòng nhân ngày 30/4, Ngày giải phóng Miền Nam thống nhất đất nước. Xin được tưởng nhớ tới những người anh hùng đã ngã xuống vì Tổ Quốc, bằng tất cả sự cảm kích, biết ơn và khâm phục.
Xin giới thiệu chùm thơ nhiều tác giả viết về ngày 30/4 với chủ đề “THÁNG TƯ KHÚC TRÁNG CA VIẾT VỀ ANH NGƯỜI CHIẾN SĨ”. Mời các bạn đọc thơ.
Viết lời – BTV Nguyễn Dậu & Hoài Phố.
……
Ảnh Internet.
Bài 1
THĂM LẠI NGHĨA TRANG.
Tác giả: Nguyễn Dậu
Nay tôi về thăm lại nghĩa trang xưa
Nơi anh nằm và đồng đội anh ở đó
Hàng dọc hàng ngang khắp mọi miền đều có
Đất nước tự hào vẫn mãi mãi khắc ghi.
Tổ quốc gọi anh cất bước ra đi…
Bỏ lại sau lưng tình yêu vừa chớm nở
Bỏ lại giảng đường và những trang sách vở
Bỏ lại hương nồng và một bóng hình ai.
Anh lên đường làm nhiệm vụ đời trai
Bốn mươi chín năm ngày tháng cứ dặm dài
Bao nỗi nhớ cứ mơ ngày trở lại
Đôi mắt Mẹ đã mờ lòng tê tái.
Ngày trở về cho Mẹ được vui hơn
Nhưng ngờ đâu nơi ấy giữa Trường Sơn
Anh ngã xuống trong vô vàn thương nhớ
Anh ngã xuống khi mùa hoa ban nở.
Đất nước khải hoàn đang viết bản hùng ca
Bắc Nam Trung ta về lại một nhà
Vang khúc hát dựng xây đời no ấm
Cờ đỏ tung bay trên trời cao lồng lộng.
Đất nước thanh bình dân tộc mãi khắc ghi
Chiều Nghĩa Trang như ai nói thầm thì
Hương nghi ngút trong nắng chiều tĩnh lặng…
Chúng tôi về trong niềm đau nghẹn đắng
Thương nhớ vô vàn đồng đội của tôi ơi…!
…..
Bài 2
HÒA MỘT NIỀM VUI
Tác giả: Hoài Phố
Ngập trời đỏ rực cờ hoa
Miền Nam giải phóng hoan ca đất trời
Thoả lòng mong nguyện Bác ơi
Non sông thống nhất ngàn lời vẻ vang.
Nhờ ơn của Đảng vinh quang
Mà nay ta lại đàng hoàng tự do
Bắc Nam thống nhất reo hò
Đất liền một dải ấm no hùng cường
Chung tay xây dựng quê hương
Dân giàu thịnh vượng con đường Bác trao
Lạc –Tiên con cháu tự hào
Oai hùng trang sử hoà vào năm châu
Bài ca Tổ quốc làm đầu
Tuyên ngôn độc lập từ lâu định quyền
Tháng tư đất nước đoàn viên
Sao vàng cờ đỏ khắp miền tung bay.
____
Ảnh internet
Bài 3
ĐẤT NƯỚC TRỌN NIỀM VUI
Tác giả: Ngô Sương
ĐẤT Việt trải bốn nghìn năm văn hiến
Khắc mãi hoài câu chuyện chống ngoại bang
Dù khó khăn không nhụt chí đầu hàng
Đưa đất nước rỡ ràng thơm trang sử.
NƯỚC Nam đã bao tháng năm gìn giữ
Rất tự hào với quá khứ cha ông
Đẹp làm sao trang lịch sử thắm hồng
Thời gian trải vẫn không phai màu sắc.
TRỌN đời vẫn như tấm gương trong vắt
Đuổi giặc thù, đạo tặc khỏi quê hương
Bao tấm gương chiến sĩ thật kiên cường
Sẵn sàng đổ máu xương vì Tổ quốc.
NIỀM tin sẽ chiến thắng quân xâm lược
Giúp dân mình cố vượt mọi gian nguy
Đâu có giặc là chúng ta phải đi
Truyền thống ấy dễ gì mà mất được.
VUI quá đỗi niềm vui chung đất nước
Khắp muôn nơi xuôi ngược mọi nẻo đường
Từ thị thành đến bản nhỏ thân thương
Cờ phất phới… quê hương… tưng bừng hội…!
*********
Bài 4
TƯỚNG LÀ PHẢI NHƯ BÁC GIÁP
Tác giả: Doãn Ngọc Khôi
(Viết nhân kỉ niệm chiến thắng lịch sử Điện Biên Phủ trong niềm kính yêu vị Tổng Tư lệnh đầu tiên của QĐNDVN anh hùng)
Tướng là phải như Bác Giáp
Kéo pháo vào không ngại kéo pháo ra
Rất oai phong nhưng cũng rất hiền hòa
Suốt một đời Bác lo cho dân tộc.
Tướng là phải như Bác Giáp
Lúc thịnh khi suy cũng chẳng kêu ca
Làm Đại tướng vẫn lo làm kế hoạch
Phục vụ nhân dân Bác chẳng nề hà.
Tướng là phải như Bác Giáp
Thật oai hùng hai trận thắng Điện Biên
Năm tướng bại của hai đời Mỹ, Pháp
Về nghỉ ngơi Bác chẳng chút ưu phiền.
Tướng là phải như Bác Giáp
Tuổi trẻ oai phong, già đẹp như tiên
Bác yên ngủ ngàn thu nơi Đảo Yến
Mắt vẫn dõi nhìn canh giữ biển đông.
Tướng là phải như Bác Giáp
Chẳng thiết của công, không biết tơ hào
Gia cảnh đơn sơ , cháu con bình dị
Bác xa rồi – Đại tướng thanh cao.
Kính cẩn nghiêng mình
Thương tiếc làm sao
Từ nay còn vị tướng nào
Như người anh cả Tân Trào năm xưa?
*********
Bài 5
NHỚ CHA
Tác giả: Văn Hồng Hạnh
(Bài thơ đầu tiên con gái viết về cha Văn Tuấn Anh – người cán bộ Cách Mạng vô danh – trong nước mắt)
Con bé dại non khờ không có bố
Dù tên kia chưa nở rộ như người
Nhưng sử hồng CHA đã góp màu tươi
Đem tuổi trẻ rạng ngời cho Tổ quốc.
Băng lửa đạn giữa đêm trường giá buốt
Giữ tiền công chẳng vuột khỏi tay mình
Bị giặc càn trốn nấp thật là kinh
Hầm công sự đượm tình dân ấp ủ.
Cả tuần lễ cạn nguồn lương* vẫn trụ
Đói phờ người mãi phủ kỹ tiền công
Đến khi giao không thiếu mất một đồng
Suýt bỏ mạng mà không hề nao núng.
Trong tim bé CHA là người trung dũng
Dẫu lao tù hay họng súng nề chi
Bấy nhiêu năm chiến đấu chẳng lo gì
Vương bệnh tật ra đi vì nghĩa cả.
CHA vẫn sống muôn đời trong cõi dạ
Khắp nơi mừng rộn rã khải hoàn ca
Chiến tranh qua niềm hạnh phúc bao nhà
Mắt lệ ngấn gọi CHA về sum họp.
*********
Ảnh internet
————
Bài 6
NHỚ BÁC
Tác giả: Hồ Anh Tài
Ngày nào Bác đã về đây
Từ Nam ra Bắc dựng xây cơ đồ
Hải Vân sương phủ nhấp nhô
Núi rừng Việt Bắc điểm tô chân Người
Gian lao khó nhọc đôi mươi
Sông Lam nước chảy vui cười Bác qua
Năm châu bốn biển là nhà
Niềm tin lý tưởng bao la đất trời.
Con tim không phút thảnh thơi
Lê Nin chủ nghĩa sáng ngời Bác theo
Thương dân cái đói cái nghèo
Đồng bào chiến sĩ gông đeo bên mình.
Trời xanh xanh nắng lung linh
Con ra thăm Bác Ba Đình hôm nay
Phút giây hạnh phúc đong đầy
Non sông nước Việt cờ bay vẫy chào.
Nhớ lời Bác đã gửi trao
Tuyên ngôn độc lập tự hào Đảng ta
Bắc Trung Nam chung một nhà
Lẵng hoa tươi thắm thiết tha dâng Người.
*********
Bài 7
NÓI VỚI CON
Tác giả: Sông Thương
Con có thấy
Cả nước đang tưng bừng kỷ niệm
Ngày ba mươi tháng tư
Giải phóng Miền Nam
Khắp phố phường rợp bóng cờ hoa
Con hãy nhớ và đừng quên lịch sử.
Để có được hôm nay
Máu cha anh đã đổ
Vì hòa bình cho thế hệ mai sau
Cho quê hương
cho Tổ quốc đẹp giàu
Tuổi trẻ các con
Phải cùng nhau tiếp bước.
Dọc dãy Trường Sơn
Trong chiều dài đất nước
Còn bao mộ phần liệt sĩ không tên
Có những cựu chiến binh
chẳng nhớ nổi tên mình
Bởi vết thương đang giày vò thể xác.
Con đã thấy
Đất nước từng ngày đổi khác
Là hy sinh xương máu của cha anh
Đã qua rồi thời kinh tế khó khăn
Con được sống
trong đủ đầy hạnh phúc.
Đường con đi
Còn rộng dài phía trước
Hãy đem sức mình
Để xây dựng quê hương
Đặt trong tim
Tiếng Tổ quốc thân thương
Và ghi nhớ
Công ơn người ngã xuống
Cho nền độc lập
hòa bình hôm nay…
….
*********
Ảnh internet
*******
Bài 8
QUẢNG TRỊ YÊU THƯƠNG
Tác giả: Nguyễn Sương
Em ghé lại đây thăm các anh một lúc
Rồi đi ngay trời loang tím hạt buồn
Các anh nằm trên đỉnh của yêu thương
Để Tổ quốc choàng vòng tay thương mến.
Nắng Miền Trung em chưa từng biết đến
Cứ bổ nhào như ôm lấy thịt da
Ô em đây nhưng không thể che mà
Em thì mát còn các anh cháy nắng.
Em muốn hỏi anh tên gì… lẳng lặng
Đau đớn lòng… anh liệt sĩ… vô danh
Đất nước mình còn mãi nợ các anh
Cả tuổi xanh cùng tháng năm gian khó.
Này cúc vàng em gửi anh một bó
Đang nắng chiều sao trời đổ mưa ngâu
Thắp nén hương mà lã chã giọt sầu
Tháng tư về đau chảy tràn Quảng Trị.
Em đi đây mong các anh yên nghỉ
Mỉm miệng cười mà tim thấy nhói đau
Quay mặt đi giọt nước mắt bỗng trào
Em khóc nhé cùng nỗi đau Quảng Trị.
*********
Bài 9
MÙA HOA BIÊN CƯƠNG
Tác giả: Giọt Thu
Em ơi biên cương mùa hoa Cà Chít
Nở dọc rừng già nơi bước anh qua
Tháng tư rưng rưng về một màu hoa
Nơi hôm qua đồng đội anh nằm lại đó.
Những cánh rừng lá đỏ
Những dòng máu tuổi hai mươi
Bỏ lại nơi giảng đường bài thơ còn dang dở
Bỏ lại nơi quê nhà mẹ ngày đêm thương nhớ
Xẻ dọc đường Trường Sơn anh đi.
Những quả đồi, cao dốc những hiểm nguy
Cánh rừng sương hứng lá rừng qua cơn khát
Đêm cao nguyên nuốt chửng ánh mặt trời Mà nơi trái tim anh có một mặt trời chói lọi.
Nửa thế kỷ Việt Nam còn nguyên trong màu hoa ấy
Khi anh viết tên bạn bè bằng kí hiệu dưới tàng cây
Hôm nay trên cánh rừng biên cương lãnh thổ
Hoa Cà Chít hồi sinh khí chất anh hùng.
Thắp nén tâm nhang gửi vào đất mẹ
Nơi có các bạn anh đã không bao giờ về lại đó
Tổ quốc mang ơn các anh… những người lính trẻ
Giữ lại màu xanh trên dọc non ngàn…
*********
Bài 10
TIẾNG CƯỜI TỪ ĐẠI NGÀN
Tác giả: Hoa Mộc Lan
Bước chân em
Đi trên thảm cỏ xanh
Qua cánh rừng hạ sang
Ngập tràn hoa lá
Em hoà mình vào thiên nhiên
Thấy trong lòng trào dâng niềm hạnh phúc.
Bỗng em nghe trong tiềm thức
Văng vẳng tiếng cười
Vang lên giữa ngàn xanh.
Có phải chăng
Là tiếng của các anh…?
Những người con đã ra đi
Khi tuổi đời còn rất trẻ.
Các anh
Đang sống trong khu vườn cổ tích
Tận hưởng sự ngọt ngào
Từ bàn tay của mẹ…
Trang vở hồng
Còn xanh thắm ước mơ…
Nhưng Tổ quốc
Vẫn đầy bóng quân thù
Nỗi đau thương
Chúng xéo dày chồng chất
Nhiệm vụ của các anh
Phải bảo vệ mẹ,bảo vệ đàn em
Và giành lấy non sông gấm vóc thuộc về mình.
Vì Tổ quốc
Các anh lên phía trước
Nhưng ngày 30/4.
Khi nước nhà đã hoàn toàn giải phóng.
Các anh đi…
Sao đi mãi… không về…
Mẹ gọi tên các anh
Chỉ có tiếng cười hồn nhiên
Từ ngàn xanh đáp lại…
Ôi tiếng cười.
Vang vọng cả non sông
Oai hùng khắp năm châu bốn biển.
Em kính cẩn nghiêng mình
Nhè nhẹ từng bước chân
Từng nắm đất
Từng gốc cây ngọn cỏ
Đó là linh hồn
Là máu đào các anh đã đổ.
Hạnh phúc này
Xin người đời cất giữ
Và trân trọng,nâng niu
Xin mãi được biết ơn
Những người chiến binh
Những chiến sĩ anh hùng
Tấm gương của thời đại
Các anh đã…
Dũng cảm hy sinh
Cho đất nước mình
Được hồi sinh… trở lại…!
*********
Ảnh internet
*****
Bài 11
MẸ VÀ EM VẪN ĐỢI ANH VỀ
Tác giả: Nguyễn Thạch Thảo
Anh có về nữa không?
Ngày giải phóng tới rồi
Cờ hoa và nỗi nhớ đầy ắp trong trái tim người ở lại
Tình yêu giản đơn mà nồng nàn còn lưu mãi
Có thể nào anh cứ nằm đó ngủ yên?
Sáng nay!
Em và bao người đón anh ăn mừng chiến thắng bình yên
Miền nam yêu anh, gửi trao dòng lệ ngấn
Mong mỏi từng ngày bóng anh về quá bận
Cứ đợi hoài sao chẳng thấy anh đâu?
Anh chiến thắng rồi!
Trong em còn vẳng mãi chiến công đầu
Mẹ, em và bao người tiễn anh ra trận
Cái nắm tay hân hoan trong giờ phút một còn một mất
Ôm em vào lòng anh hứa sẽ về thăm
Giọt lệ tự trào qua đôi mắt màu răm
Cái vẫy tay cuối cùng lưng tròng mắt mẹ
Nay mẹ già rồi chỉ biết ngồi lặng lẽ
Ngóng đứa con xa năm ấy… vẫn chưa về!
Khóc thương chồng đã một thời làm lòng mẹ tái tê
Nay ngày giải phóng mẹ đợi anh về đã quá bề mỏi mệt
Tổ quốc lưu danh những người con đã chết
Mắt mẹ nhòa rồi không đọc nổi tên anh.
Người bạc đầu đưa tiễn kẻ tóc xanh
Tháng tư lừng danh ai khâu lành vết thương cho mẹ
Hãy về với em về cùng mẹ nhé
Nước mắt mẹ cạn rồi
Em cũng vẫn đợi một vòng tay
Đất nước mình nay từng bước đổi thay
Sài gòn rợp cờ đỏ sao vàng tung bay khắp phố
Máu thịt của cha ông năm xưa giăng đổ
Là niềm tin cho thế hệ đi sau dìn giữ núi sông này!
Các anh đi giành thắng lợi hôm nay
Lịch sử sang trang
Mẹ và em vẫn từng ngày ngóng đợi
Về anh nhé !
Sài gòn tháng tư mây giăng vời vợi
Nhớ anh nhiều
Ơi người lính của em!
*********
Bài 12
CÓ MỘT NGÀY SỐNG MÃI TRONG TIM
Tác giả: Bình Ngô
Có một ngày luôn sống mãi trong tim
Của tất cả người con dân nước Việt
Ngày vang dội cả địa cầu… sáng lên như ánh đuốc
Việt Nam ta tự hào
thắng giặc Mỹ hung tàn.
Phấp phới khắp non sông cờ giải phóng miền Nam
Quét sạch ngoại bang ta giành thắng lợi
Qua bao đời đấu tranh nhắm quân thù xông tới
Nay được ôm cả bầu trời: độc lập, tự do.
Thống nhất rồi ta nối lại đôi bờ
Bắc, Trung, Nam của cha ông vun đắp
Nhớ ơn anh Giải phóng quân
từ giã làng quê đi đánh giặc
Để lại sau lưng… cha già, mẹ yếu, vợ trẻ, con thơ…
Trường Sơn dặm dài bụi đỏ, mưa bom…
Vượt suối, băng rừng vẫn bền gan, vững chí
Chịu gian khổ, tù đày
các chị, các anh đã làm nên lịch sử
Để hiên ngang ngày về…
Với Tổ quốc quang vinh.
Ba mươi tháng tư
luôn sống mãi trong trái tim mình
Việt Nam ta ơi! Bản trường ca muôn đời bất hủ
Gần nửa thế kỷ trôi qua trong niềm vui oà vỡ
Với những đổi thay từng ngày
Ta đồng lòng
Dựng xây đất nước này
rạng rỡ sánh năm châu.
*********
Bài 13
ĐẸP VÔ CÙNG TỔ QUỐC CỦA TÔI
Tác giả: Đào Kim Phụng
Tổ quốc tôi bốn ngàn năm lịch sử
Dẫu gian lao luôn gìn giữ vẹn toàn
Để một ngày hoa nở rộ hân hoan
Tan bóng giặc xây kết đoàn viên mãn.
Đất nước tôi tự hào và xán lạn
Vẫn hùng hồn như một bản tình ca
Giữ vẹn nguyên màu sắc thắm đậm đà
Mãi hiên ngang đảo Trường Sa hùng dũng.
Nối mạch máu dãy Trường Sơn sừng sững
Nâng gót chân người vững bước lên đường
Xoãi cánh cò trên thảm lúa mờ sương
Tóc con gái thoảng mùi hương bồ kết.
Mùa bông súng vẽ hình tranh rõ nét
Nước bồng bềnh tôm tép mặn phù sa.
Bấy nhiêu năm chung
nhịp đập chan hoà
Thành phố mới từ nay mang tên Bác
Cửu Long xanh vượt qua ngàn ghềnh thác
Để quê tôi man mác những rừng tràm.
Cưỡi voi rồng chỉ có ở Việt Nam
Hai Nữ tướng đã làm nên lịch sử
Đất nước tôi vẫn bốn mùa rực rỡ
Màu cờ hoa và máu ở con tim.
*********
Ảnh internet
*****
Bài 14
HƯỚNG VỀ NGÀY 30/4
Tác giả: Vọng Thanh
Đã qua
năm tháng cơ hàn
Chiến tranh loạn lạc sang trang
mới rồi
Cánh rừng xanh lại đôi mươi…
Trường Sơn khúc khải…
vọng lời ca xưa…
Trường Sơn
bên nắng bên mưa
Hai đầu nỗi nhớ
như vừa
chạm nhau
Thạch Hãn ơi
nước còn màu
Máu cha ông nhuộm
còn đau bãi bờ?
Sài Gòn ơi…
đẹp như thơ…!
Cây cầu Công Lý bao giờ phai tên?
Hôm nay
đã được đáp đền
Bạn – Tôi…
đi giữa Sài Gòn
ngẩn ngơ
Ừ! Tôi xin
tạc vào thơ
Viết lên trang sử hướng về
Tháng tư…
*********
Bài 15
KHẮC KHOẢI
Tác giả: Phúc Khang Nguyễn
Cha biết không, ngày cha đi biền biệt
Mẹ ngóng cha hoài ra đứng bờ sông
Cây bưởi cha trồng đâm chồi nẩy lộc
Mai bưởi chín vàng cha có về không?
Chị hai thay cha nuôi em, đỡ mẹ
Dáng chị như bóng lẻ ngô đồng
Chúng con còn bé lại suốt ngày hỏi chị
Sắp tết rồi, cha mình có về không?
Người ta về rồi, cha cứ đi biền biệt
Mẹ lại thẫn thờ, ra ngõ mẹ trông
Cây bưởi ngoài sân nở hoa trắng muốt
Những cánh hoa rơi… những cánh hoa tàn.
Ngày rước lọ tro về… cả làng ai cũng khóc
Mưa trong lòng, mưa ướt cả bờ đê
Cây bưởi nhà mình năm nay sai quả
Nhìn khói hương chúng con biết
… cha về!
*********
Bài 16
MỐC VÀNG SON
Tác giả: Hồng Nhung (Nhung Cao)
Chỉ có một vùng… vang dội khắp muôn nơi
Là đất nước Việt… sáng ngời trong lịch sử
Tang thương từng tấc.. cũng không hề do dự
Bất khuất Anh hùng..vạn tứ mãi ngàn sau.
Bốn tám năm qua… ngàn hoa trổ thắm màu
Ngọn cờ sắc đỏ… nhuốm đau thương vó ngựa
Quân ta quyết liệt ước mơ hồng rực lửa
Gọi mãi tên Người… chan chứa cả chín tám triệu dân.
Ba mươi tháng tư ngày thống nhất sáng ngần
Là niềm vinh hạnh phúc hồng ân Tổ quốc
Việt Nam tôi đó đối kẻ thù xâm lược
Gan dạ kiên cườngkhông sợ trước gian nguy.
Bờ cõi quang vinh thắng trận chiến biên thùy
Sáng ngời muôn thuở hết lâm nguy giặc phá
Hương đời lan tỏa ngất ngây nồng rất lạ
Là giống Tiên Rồng tô đẫm cả trời yêu.
*********
Ảnh internet
*****
Bài 17
TIỄN CON
Tác giả: Trần Mỹ Nhân
Nhớ cha kể:
Ngày cha mười sáu tuổi
Quảy ba lô theo tiếng gọi lên đường.
Lời nội dặn:
Mẹ tiễn con ra trận
Nhớ an lành mẹ đợi mỗi hoàng hôn.
Con cúi gần để mẹ đặt nụ hôn
Con hãy nhớ!
Đừng bao giờ gục ngã!
Cha băng qua rừng
Qua biên giới
Màu áo xanh
Ba lô quảy trên vai
Ở chiến trường súng chẳng rời tay
Chiến đấu quên mình cùng đồng đội.
Ngày cha trở lại
Đan ghim mảnh ngắn, mảnh dài
Tay trái gãy
Chân phải thì băng bó.
Vai của cha con sờ còn lồi lõm
Vết thương ở đùi, ở bụng ở gáy sau.
Nội mỉm cười
Con đã về rồi sao?
Nụ cười biết bao nhiêu niềm hạnh phúc.
Nội đã mất
Cha tôi giờ tuổi bảy mươi
Cha nhớ nội
Cha kể nhiều về nội.
Nuôi bộ đội
Mười người con đều là bộ đội
Một con đầu liệt sĩ tuổi hai lăm.
Cuộc chiến tranh bảo tổ quốc vẫn lặng thầm
Lời nội dặn
Cha truyền cho con cháu
Cả gia đình mang dòng máu nóng
Sống, chết hết mình trong cuộc chiến tử sinh.
Thương nội
Mỗi lần tiễn con mỉm cười tươi tắn
Giấu trong tim giọt nước mắt âm thầm.
Thương nội
Người gieo hạt mầm tươi tốt
Cha, chú, bác, cô… hoàn thành nhiệm vụ trở về
Nội cười hiền: tiên tổ tụi bây
Má hảnh diện, tự hào vì bây lắm.
1975 cờ treo khắp nẻo
Gió tung bay sắc đỏ kiêu hùng
Nội rung rung bờ vai hạnh phúc
Mẹ con trùng phùng, đất nước reo vui.
*********
Bài 18
KỶ NIỆM THÁNG TƯ
Tác giả: Nguyễn Nhàn
Em ướp sợi nắng tháng tư
Long lanh óng ả như vừa trải ra
Hương bưởi thơm trắng ngọc ngà
Hoà cùng trời đất khúc ca nhẹ nhàng.
Tháng tư trời đẹp mơ màng
Phượng hồng rực rỡ mênh mang đất trời
Hè về đẹp lắm anh ơi
Bao nhiêu kỷ niệm một thời học sinh.
Ba lô cặp sách bên mình
Anh đi bộ đội bóng hình đẹp sao
Gặp em anh ngả mũ chào
Cái ngày hè ấy đi vào xa xôi./
Tháng tư đáng nhớ tuyệt vời
Quê hương thống nhất một thời Bắc Nam
Tình anh đẹp tựa vô ngàn
Pháo hoa
Độc lập
Vinh quang
Anh về.
*********
Bài 19
BAO LA TÌNH NGƯỜi !
Tác giả: Nguyễn Viết Thịnh
Từ miền núi Ngự sông Hương
Về thăm xứ Nghệ ấm nồng yêu thương!
Làng Sen tình Bác mênh mông
Câu hò ví dặm còn vương trong long.
Theo Người trên vạn nẻo đường
Núi cao biển rộng muôn trùng xa khơi …
Tình yêu đất nước sáng ngời
Vì dân giành lấy biển trời quê hương
Ngày vui thống nhất non sông
Con dân Nước Việt nhớ công ơn Người…
Ngàn năm hào khí tuyệt vời
Bao la bóng Bác giữa trời tự do !!
….
Bài 20
VỀ MỘT NGƯỜI KHIẾM THÍNH
Tác giả: Lê Văn Sự
Mưa xối xả vào đêm sốt rét
Viên Qui nin không cắt nổi cơn run
Thính giác tuổi thanh xuân
Chiến tranh phũ phàng đánh cắp.
Trở về quê hương
Trò chuyện cùng anh phải nhờ ngọn bút.
Chí trai còn sức lực
Anh lên đồi vỡ đất, trồng cây.
Đêm ngủ lán,sao trời lấp lánh
Trăng nghiêng , rót mật dâng đầy.
Thời gian lên xanh
Chim hót ban mai
Dẫu không nghe được
Lòng rất vui…
Anh thường tâm sự cùng tôi
Về một thời binh lửa
Bao đồng đội cùng trang lứa
Hy sinh nằm lại chiến trường…
Vĩnh Lộc 20-4-2024