CÂU CHUYỆN VỀ: “ĐẸP HƠN” !
Một cô gái nhan sắc rất đẹp đi lễ chùa, gặp chú tiểu đang quét lá đa, cô kiêu hãnh hỏi:
-Tôi là Hoa Hậu Hoàn Vũ. Chú có thấy tôi đẹp không?
Chú tiểu đáp:
– Cô chẳng có gì đẹp cả.
Nghe nói thế cô gái mở tròn đôi mắt, bực bội nói:
– Hoa hậu là người đẹp nhất. Chú nói thử xem những người đẹp hơn tôi như thế nào?
Chú tiểu đáp:
– Giữ gìn trang nghiêm giới hạnh là “thân đẹp”.
– Ăn ở hiền hòa, thủy chung là “nết đẹp”.
– Thấy người ta ngã mà nâng lên, đó là “cử chỉ đẹp”.
– Thấy người ta đói cho ăn, rách cho mặc, nghèo túng mà giúp đỡ, đó là “tấm lòng đẹp”.
– Phụng dưỡng cha mẹ già, đó là “tâm hồn đẹp”.
– Thấy người ta lâm nguy, sợ hãi mà nói lời an ủi giúp đỡ, đó là “ngôn ngữ đẹp”.
– Không một tà niệm nảy sinh, đó là “ý đẹp”.
– Thấy người ta u tối, không hiểu biết mà khai mở trí tuệ, cho học hành chữ nghĩa, chia sẽ chỉ dẫn những điều hay lẽ phải đó là “trí tuệ đẹp”.
– Cô thấy cô đẹp chỗ nào?
…
* “Ngoại hình đẹp là do trời ban – sống đẹp là do rèn luyện.” Nhớ nhé người ơi …!!!
St. Tinh Hoa tv
(Chuyện đọc ngày rằm tháng 4 ÂL)