⟿⟿⟿NGÀY CỦA MẸ⟿⟿⟿
෴🍃꧁꧂🍃෴
Nhà văn: Hương Loan Phùng. (Viết cho ngày của mẹ – Vu Lan mùa hiếu hạnh)
Mẹ à!
Người ta nói, hãy để quá khứ ngủ yên, không khơi gợi gì nữa nhưng thật khó, những gì thuộc về mẹ, con ôm trọn cả vào lòng, gìn giữ theo dòng trôi của cuộc sống hôm nay. Khúc hát đò đưa, mẹ chạy vạy
mưu sinh, con hiểu rõ hơn ai hết.
Những ngày tháng, cắt da thịt, lạnh buốt tái tê,
mẹ vẫn gồng, vẫn gánh, vẫn rảo chân khắp phố thị, ngõ làng, kiếm thêm đồng tiền bát gạo cho con trẻ đỡ đói lòng.
Thời bao cấp đã thật khốn đốn với mẹ con ta mẹ nhỉ?
Tất cả như một guồng quay của cuộc sống ĐƠN THÂN chỉ MẸ và CON.
Mẹ nhớ không? Hình ảnh mẹ với chiếc túi nhỏ, thân gầy yếu mỏng manh, qua cầu Quảng làng Vệ Xá.
Gió bấc thổi, áo mẹ hở lạnh.
Thực sự, bây giờ nghĩ lại lòng con buốt lắm. Cái nắng chang hồi ấy cũng làm mẹ con ta rám nắng cả tay, cả chân bởi những hàng lúa cấy giăng hàng.
Kì cục mãi, mẹ mới xin được mảnh ruộng hoang. Để rồi cả mẹ, cả con cuốc đất, be bờ thật nhuần nhuyễn…
để rồi cấy, cấy trong hơi thở của sự nhọc nhằn và nghèo khó, để bát cơm của con gái mẹ được đầy thêm.
Chẳng có bố mà sao những đứa trẻ của mẹ, lại thạo việc đồng áng đến thế: Dày rạn, tháo vát như nhà nông vậy thôi.
Cám ơn Mẹ, đã truyền nhựa sống cho mấy chị em con. Dẫu khó khăn đến nhường nào cũng cố vượt qua để trưởng thành, để thắp lửa cho mai sau. Ba con gái theo nghề gieo chữ của mẹ, có sự nghiệp, có vẻ vang một thời mẹ à. Lan Hương, Liên Hương… lạc nghề “ ngoại đạo “ nhưng cũng làm nên cuộc sống đủ đầy hôm nay. Chúng con ghi lòng tạc dạ Mẹ yêu.
Mẹ là sự nhẫn nại, là kì tích trong con.
Mẹ là sao sáng trên bầu trời, dõi bước con đi. Đến hôm nay, “ VÌ SAO ẤY ĐÃ TẮT” nhưng MẸ mãi là THẦN TƯỢNG của con. Cuộc đời mẹ là những ngày BÃO GIÔNG, đắng chát thấm ướt cả những chặng đường MẸ CÕNG CON ĐI.
Ngày của mẹ, xin gửi mẹ cảm xúc của lòng con.
Nơi địa đàng xa ấy, mẹ hãy luôn nghĩ rằng những đứa con của mẹ, luôn đau đáu về mẹ với tất cả tấm lòng Hiếu thảo. Yêu mẹ lắm ạ. Cảm xúc trong con vô cùng lộn xộn, cố gắng hiểu con mẹ nhé. Yêu mẹ thật nhiều. Hãy chờ chị em con VU LAN MÙA HIẾU HẠNH nha Mẹ.
________
01. DÂU THẢO CỦA MẸ
Tg. Phạm Thị Diệu Thu
Em ước được cùng anh về quê thăm mẹ
Mới chỉ được gặp mẹ qua những câu chuyện kể của anh
Về một người phụ nữ tóc chẳng còn xanh
Về người mẹ tần tảo và giàu lòng nhân ái.
Từ buổi bình minh mẹ không quản ngại
Đến khi chiều về chập choạng hoàng hôn buông xuống
Nuôi ba anh em giỏi giang và khôn lớn
Bao nhọc nhằn, mẹ dành hết, thay cha.
Kể từ ngày cha mãi mãi đi xa
Về với Tổ tiên, với ông bà nơi chín suối
Gánh nặng cuộc đời lại trĩu trên đôi vai mẹ từ sớm mai đến đêm tối
Thương mẹ nhiều, chúng con càng cố gắng chăm ngoan.
*****
Em sẽ là dâu thảo, dịu dàng
Sẽ vun vén, lo toan cùng anh chăm sóc mẹ
Và ngôi nhà sẽ đầy ắp tiếng trẻ
Hạnh phúc ngọt ngào em mãi mãi trao anh!
____
02. LỜI THÚ TỘI MUỘN MÀNG
Tg. Hoàng Lê Dư
Trong vũ trụ có rất nhiều kỳ quan,
Tuyệt xảo nhất, là
“trái tim người mẹ”!
Dù phải trải bao mưa nguồn chớp bể,
Không chuyển lay được tình mẹ thương con!
Cả cuộc đời! quần quật đến thê lương,
Vẫn nhường hết cho con từng miếng cá!
Cơm cũng thế, mẹ ăn rồi con ạ,
Ra sau hè, con thấy mẹ gặm xương?!
Giờ có con, mới biết lòng cha mẹ,
Thì hỡi ơi, hai đấng đã không còn!
Cơm cá đã đủ đầy, mà rơi lệ,
Chỉ ước rằng, người sống mãi như non!
Suốt một đời, chỉ chuyên chú gánh con,
Muốn gánh mẹ, thì không còn kịp nữa!
Tấc dạ này, đau còn hơn dao cứa,
Xin thương con, tội gánh mẹ không tròn!
_____
03. ĐÊM VU LAN
Tg. Lê Văn Sự
Khi em thả ngọn hoa đăng
Dòng sông Mã bồng bềnh tỏa sáng.
Muôn vì sao đậu trên hoa sen lấp lánh
Thông điệp tình yêu, báo hiếu đấng sinh thành.
Tiếng Nam Mô xen tiếng mõ, đêm thanh
Tay em run run rữa bàn chân cho mẹ
Làn nước mát, mát lòng đến thế!
Hạnh phúc nào bằng – Hạnh phúc lung linh.
Đêm Vu Lan huyền ảo nghĩa tình,
Giọng sư thầy trong như nước suối
Tiếng thuyết Pháp giảng rao thấm nỗi
– Bố, mẹ, cuộc đời, nước mắt chảy xuôi…
Trong đoàn người hành lễ bên tôi
Trên ngực trái gài bông hồng thắm, đỏ
Gữa biển người sao tôi cô lẻ
Ngực trái tôi cài, bông hồng trắng cứ rưng rưng…
15 -7 âm lịch
________
04. ĐÊM VU LAN NHỚ MẸ
Tg. LeViet Buong
Đêm nay không sao ngủ được
Nhớ Mẹ nhớ quá Mẹ ơi
Mẹ đã một đời tần tão
Cho chúng con được nên người
Nhớ thuở hàn vi ngày ấy
Vai gầy Mẹ gánh tình thương
Gánh cả đoạn trường bươn chải
Tóc bạc, bạc màu phong sương
Chúng con ngày càng khôn lớn
Tóc Mẹ ngày càng bạc thêm
Răng thì cái còn cái mất
Miệng cười móm mém trầu têm
Đêm nay Vu Lan xa Mẹ
Mới biết cô đơn trong lòng
Con chừ gần bảy mươi tuổi
Mất Mẹ thấy đời long đong
Mẹ ơi ngày xưa còn Mẹ
Đâu nghĩ đến ngày mồ côi
Con chừ không còn Mẹ nữa
Mồ côi Mẹ ơi Mẹ ơi
LVB (15 tháng Bảy Quý Mão)
____________
05. TÌNH MẸ
Thơ: Vân Thanh
MẸ như bóng cả cây cao.
HIỀN như cô Tấm, chịu bao nhọc nhằn.
MỘT đời vất vả quanh năm,
NẮNG mưa dầu dãi, âm thầm vì con.
HAI tay chai sạn héo mòn,
SƯƠNG khuya thấm lạnh, môi son nhạt màu.
ĐEM tình mẫu tử gởi trao.
THÂN gầy để được ngọt ngào cho con.
ĐÁNH đồng công Mẹ bằng non,
ĐỔI bao ngọc quý không hơn công Người.
LÀM cho con nở nụ cười,
ĐƯỜNG đời Mẹ trải bằng mười biển đông.
CON luôn cầu nguyện ước mong,
ĐI cùng với Mẹ tuổi hồng yêu thương.
MẸ HIỀN MỘT NẮNG HAI SƯƠNG
ĐEM TH N ĐÁNH ĐỔI LÀM ĐƯỜNG CON ĐI.
17/08/2018
__________
06. C O N V Ề
Tg. Vọng Thanh
(Viết về Mẹ nhân ngày Vu Lan Bồn)
Con về
thăm Mẹ chiều nay
Nghe mùa Thu lá rớt đầy cõi mê
Con về
xếp, chút hư vô
Mà nghe trong gió đục mờ tháng năm
Con về
thắp nén hương trầm
Khói rung rinh vẽ một cành hoa rơi
Con về
gộp tháng năm trôi
Trượt con kênh té, ngẫm cười thế gian
Con về
múc ánh Đạo Vàng
Xâu đầy bận chuỗi ngỡ ngàng Mẹ ơi
Con về
nhặt mảnh chiều rơi
Cánh cò giờ cõng buồn vui dưới mồ
Con về
lạc giữa sông quê
Mượn câu lục bát nương nhờ qua đêm
Sông sâu đò vực lênh đênh
Lặng nghe tiếng Mẹ ướt thềm Vu Lan
Chắp tay quỳ dưới Đài Vàng
Cầu vong – ơn Mẹ, Đạo Tràng hiển linh.
Vu Lan 2018
_________
07. VU LAN NHỚ MẸ
Tg. Trịnh Hiền
(Mỗi năm khi những làn gió thu se lạnh thổi về, lá vàng lác đác rơi theo từng hạt mưa bay, báo hiệu một mùa Vu Lan nữa lại về trên quê hương Đất Việt, lòng con cũng chạnh nhớ đến công ơn sanh thành dưỡng dục của cha, của mẹ. Khi tiếng chuông Chùa ngân nga trầm bổng, vang nhẹ vào cõi hư vô tịnh tĩnh, như rót vào lòng người nỗi niềm thổn thức thiết tha – Báo hiếu trọng ân trong ngày đại lễ – Ngày Vu Lan .Trịnh Hiền xin được chia sẻ bài thơ viết cho Ba Mẹ của mình, nhân mùa Đại Lễ Vu Lan về)
***
Mùa Vu Lan nữa lại về
Giọt Ngâu buồn trút não nề chiều nay
Cầm hoa hồng trắng trên tay
Mà con cứ ngỡ quanh đây mẹ còn
Phận con chữ hiếu chưa tròn
Mẹ về Tiên cảnh núi non xa vời
Âm dương cách trở mồ côi
Con không còn mẹ trên đời… mẹ ơi!
Đắng cay dòng lệ tuôn rơi
Mùa về Tháng Bảy quê người xót xa
Chiều nay mưa gió chẳng hòa
Lên chùa lễ mẹ nhạt nhòa lệ vương
Bùi ngùi thắp nén tâm hương
Lật dòng kí ức dặm trường con mang
Mẹ ơi mười chín thu sang
Cành hoa hồng trắng Vu Lan con cài
À ơi nơi chốn Liên Đài
An thiền ngon giấc bồng lai Phật chờ
Nghẹn ngào con trải vào thơ
Quê nhà bóng mẹ, lặng mờ khói hương…!
Trịnh Hiền 8/2024
_______________
08. KHÚC MẸ
Tg. Hoàng Chẩm
(Thay cho những dòng thương tiếc Mạ đã khuất nẻo trần gian. Hôm nay Mùa Vu Lan lại về. Bùi ngùi nỗi tiếc thương hình bóng Mạ!)
Sớm trưa cõng nắng Mẹ về
Trên lưng quang gánh một bề gian nan
Cho đời con chẳng lời than
Dãi dầu sương gió muôn vàn bước chân
Bộn bề khó nhọc quàng thân
Đời qua giông bão bao lần hy sinh
Từ con bú mớm thành hình
Ngọt thơm dòng sữa lênh đênh phận nghèo
Tháng năm mẹ gánh gieo neo
Nuôi con cuối nẻo suối đèo cũng qua
Chống chèo vượt cạn phong ba
Mẹ về vun vén chan hòa yêu thương
Bây chừ tóc mẹ khói vương
Nét hằn trên mặt tỏ tường dấu yêu
Qua đi…
Đời Mẹ Đã Chiều
Mênh mông mây trắng
bao nhiêu ấm nồng.
_______
09. THẤM LỜI NGỌN HEO MAY!
Tg. Lão Ngoan Đồng
Lạnh se tháng bảy lá rơi
Trăng hun hút bóng mùa vời vợi vương
Rưng rưng rèm mắt guộn sương
Lặng nghe tiếng gọi song đường thiết tha.
Cuộc người tựa những sát na*
Bừng trong khói niệm ngập tòa linh san
Con tìm chín chữ cưu mang
Ghém vào thương khúc thông ngàn gió ru.
Con tìm niệm ảnh mưa thu
Mẹ theo về cõi nhàn du vĩnh hằng
Thương cha khuất cánh chim bằng
Nhớ miên man nhớ, đau dằng dặc đau.
Xót lòng vấn ngọn tóc lau
Bốn mươi năm lẻ trắng màu khăn sô
Đơn hành đếm dấu lữ cô
Thấy từ vô lượng mơ hồ bước đi.
Con về dựa đá từ quy
Khắc lên con chữ hiếu nghì đạo sinh
Thanh lòng bên áng chân kinh
Vu Lan tự sám riêng mình hối tâm.
Vui chi mấy cuộc phù trầm
Cù lao nghĩa nặng, ân thâm tình đầy
Mãi nghe lời gió heo may
Nhắc công sinh dưỡng kiếp này chớ quên!
Lão, mùa báo hiếu 2024.
_________
10. CON NHỚ MẸ MẸ ƠI
Tg. Lâm Băng Phương
Con mơ thấy Mẹ về
Bên cụm hoa Hồng nở
Con vội ngắt một đóa
Cài lên ngực Mẹ yêu.
Được dịp liền mè nheo
Sà ngay vào lòng Mẹ
Bên góc tường rong rêu
Mẹ à ơi nhịp võng.
Có đôi Bướm chập chờn
Lượn lờ giữa vườn bông
Có dòng sông xanh trong
Lục bình tím bềnh bồng.
Có sợi khói đốt đồng
Hương thơm mùi rạ rơm
Có cánh Cò qua sông
Lời ru nghiêng cánh võng.
Đó chỉ là giấc mộng.
Mẹ nào ở bên con
Ngôi nhà giờ thêm rộng
Vắng bóng dáng mẹ tôi.
Mùa Vu Lan đã tới
Quạnh hiu một góc đời
Cài hoa trắng ngậm ngùi
Con nhớ Mẹ…Mẹ ơi…!
_____
11. ĐẾM TUỔI MẸ
Tg. Sông Thương
Con ngồi đếm giọt mưa rơi
Gió đưa nỗi nhớ những lời mẹ ru
Con về đếm lá mùa thu
Đếm trên tuổi mẹ trầm tư tháng ngày
Bao mùa cây lá đổi thay
Pha sương màu tóc bàn tay chai sần
Đường quê vẫn đếm bước chân
Mỗi ngày mẹ đã bao lần đi qua
Chiều nay con nhớ quê nhà
Nhớ hương ổi chín đậm đà mỗi đêm
Đường con đi vẫn dài thêm
Đến khi mỏi bước về bên mẹ hiền
Con xin khấn nguyện ơn trên
Cầu cho mẹ mãi vững bền đôi chân
ST – 2024/ Viết cho mùa Vu Lan
_____
12. MẸ TÔI
Tg. Hoài Phố
Mặt trời còn ủ giấc
Mẹ kĩu kịt trên vai
Gánh hàng rong tất bật
Kịp phiên chợ sáng mai.
Chợ tan chiều tắt vội
Đôi quang gánh nhẹ hơn
Nụ cười loang gió thổi
Bay áo nâu cũ sờn.
Lòng mẹ như biển cả
Mênh mông và dịu êm
Ôm trọn con vào dạ
Ru giấc ngủ ngọt mềm.
Mẹ niềm tin soi sáng
Cho con vượt trùng khơi
Là ánh bình minh rạng
Dẫn bước con vào đời.
_______
13. ĐÊM MƠ THẤY MẸ
Tg. Hoàng Cai
Nắng giờ nơi mẹ vàng không?
Mà sao con thấy cải ngồng vàng thêm!
Bầu trời ai vãi sao đêm?
Hay mẹ cời lửa bậc thềm tàn bay!
Mùng tơi mấy ngọn lung lay
Để làm con nhớ ớt cay góc vườn
Tinh mơ tóc Mẹ gội sương
Nắng hong mấy lọn bết đường quăn queo
Mẹ ơi! Chân nhuộm bùn nghèo
Quần đen gấp nếp nơi khoeo mấy lần
Hoa tay vuốt lẹm đường vân
Mẹ ngồi nhổ cỏ xoay vần thời gian
Mẹ bưng nắng giấu chiều tàn
Con đang kẹt giữa gian nan chưa về
Mẹ buồn tà áo vân vê
Mắt qua bậu cửa dầm dề cơn mưa
Gió Lào chia lửa buổi trưa
Con Nồm nhớ Mẹ chợt vừa qua đây.
____
14. MÙA VU LAN NHỚ MẸ
Tg. Hoa Mộc Lan
Con ngồi đây bên bãi biển Hạ Long
Vu Lan về con âm thầm nhớ mẹ
Biển chiều nay sóng xô bờ nhè nhẹ
Cơn gió mùa khe khẽ lạnh vào tim…
Con nhớ mẹ như sóng mãi đi tìm
Bên bờ bãi vòng tay tràn hơi ấm
Con nhớ mẹ bao tình thương sâu đậm
Mỗi đêm về cứ hiện hữu trong tim…
Con muốn gọi mẹ ơi…! Chỉ riêng mình…
Cứ mỗi lần trên dòng đời vấp ngã
Như sóng kia đánh vào bờ tơi tả
Con lại âm thầm cất tiếng gọi… mẹ ơi…!
Những phút ấy con cảm thấy rạng ngời
Hình bóng mẹ như vì sao Bắc đẩu
Dẫn con đi từng chặng đường yêu dấu
Đến bây giờ vẫn mãi mãi… mẹ ơi…!
18/8/2024
________
15. ƠN NGHĨA SINH THÀNH
Tg. Trần Ngọc
CHỢ đã vãn gánh hàng nhẹ bớt
CHIỀU ruộng gần chân bợt bùn đen
MẸ đêm khâu vá dưới đèn
THẮT lưng buộc bụng… tâm sen rạng ngời
LƯNG áo đậm giọt rơi mặn đắng
ONG bướm đùa cũng chẳng kịp xem
ĐỒNG xa nắng lửa đi kèm
SÂU dòng kênh bạc… lấm lem tối mờ
CHA gìn giữ ước mơ con dại
LỘI ướt mình tê tái chẳng than
LƯNG cơm… qua buổi cơ hàn
CÒNG thân khuya sớm… cực đan sớm chiều
MƯU cầu để con yêu nhẹ bước
SINH thời mong Người được an lòng
CHỢ CHIỀU MẸ THẮT LƯNG ONG
ĐỒNG S U CHA LỘI LƯNG CÒNG MƯU SINH.
18.8.2024
_______
16. CON BẮT GẶP
Tác giả: Thảo Thảo
Hình bóng người xưa trên cánh đồng heo hút
Mẹ giấu lặng thầm trong nỗi nhớ ba con
Dáng mẹ gầy nghiêng tà áo héo hon
Gánh mạ non trên vai… ăn vạ đời lam lũ.
Con bắt gặp…
Những đêm dài Mẹ ngậm ngùi không ngủ
Ngọn đèn khuya heo hắt thức năm canh
Mẹ vẫn ngồi đan chiếc áo mong manh
Vì lo đàn con thơ tới trường không đủ ấm!
Con bắt gặp…
Ánh mắt Người xa xôi thăm thẳm
Tiếng thì thầm mầm mạ mới nhú lên
Niềm vui nào Mẹ cất giấu trong đêm
Mong cho đồng chiêm ngày mai không lụt nước!
Con bắt gặp…
Giọt lệ chảy tràn trên má gầy thoi thóp
Mẹ thẫn thờ trước bàn Tổ quốc ghi công
Ba và anh con… tựa như ngọn gió đông
Để ngọn lửa hồng thắp trong lòng người ở lại!
Mẹ của con ơi!
Ngàn lời còn vọng mãi
Hình ảnh thân thương lam lũ cả một đời
Chưa một ngày con thấy Mẹ được vui
Mà đã theo ba đi rồi… còn đâu nữa.
_____
17. ƠN NGHĨA SINH THÀNH
Tác giả: Giọt Thu
“Công cha như núi Thái Sơn
Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra”*
Thì ai ơi chữ hiếu thuận hòa
Một lòng kính mẹ kính cha thảo hiền
Mẹ chín tháng cưu mang
Từng cơn đau vượt cạn
Nước mắt vỡ oà
mừng ngày con đến
Cha gánh cả một đời con mang nặng nghĩa ơn
Cha dắt con đi những bước chân đầu tiên
Ngày tập nói chữ ba, còn ngọng nghịu
Công kênh con trên vai cha , tiếng con cười giòn tan trong trẻo
Bi bô líu lo vùi đầu vào vòng tay yêu dấu
Cùng mẹ cùng cha thơ ấu ngọt ngào
Ơn nghĩa sinh thành biển rộng trời cao
Tháng ngày trôi qua mẹ cha không còn trẻ
Từng ngày từng năm tuổi già bóng xế
Tóc bạc da mồi nếp gấp với thời gian
Những mùa Vu Lan tuổi hạc hao mòn
Mẹ tay yếu chân run thương nhiều quá
Xin cho con nguyện ơn tình cao cả
Chia bớt nhọc nhằn mẹ gánh những ngày qua.
____
18. NHỚ MẸ
Tác giả: Lê Hồng Vỹ
Con về thăm Mẹ … Mẹ ơi!
Bên thềm… ngỡ bóng Mẹ ngồi đợi con…
Tim con oà vỡ nỗi buồn
Bao năm rồi… Mẹ có còn nữa đâu!
Bảy mươi chín tuổi bạc đầu
Thân gầy, Mẹ vắt kiệt bầu sữa ngon
Cùng chồng chiu chắt nuôi con
Bốn trai, Sáu gái, vuông tròn rể – dâu
Việc nhà việc nước dẫn đầu
Uống, ăn… tiết kiệm… một câu: “để dành”!
Mẹ dạy con: “Phận làm anh
Giữ Tâm Đức sáng, trời dành phần cho
Công tư con gắng liệu lo
Sống tròn mọi nhẽ, đâu cho riêng mình
Anh em trọng nghĩa, quý tình
Đoàn kết trên dưới, công minh… Mẹ nhờ…”
Cúi đầu kính cẩn Ban Thờ
Những lời Mẹ dạy, từng giờ khắc ghi
Biết rằng: Sinh ký – Tử quy
Về không thấy Mẹ… lòng thì quặn đau!
Tâm – Đức con khắc trong đầu
Con xin truyền dạy cho Dâu, Con mình!
Đời con vạn nẻo mưu sinh
Trong Tim luôn khắc bóng hình Mẹ.
___
19. DẮT CON VỀ MÙA BÁO HIẾU
Tác giả :Phụng Tú Trần Xuân Thụy
Nâng hồng bạch cài lên miền thương nhớ
Một hồng nhung cài lên áo con thơ
Nghe tháng bảy thiêng liêng tình mẫu tử
Đồng vọng kinh cầu Đại Hiếu Mục Kiền Liên…
Cha dắt con về mùa báo hiếu Vu Lan
Cho con nghe kinh dạy về chữ hiếu
Kết nhân duyên tái tạo từ tiền kiếp
Cha mẹ bảy đời vọng hiếu trọng thâm ân…
Trước chánh điện định tâm nghe pháp
Gốc thiện lương từ chữ hiếu mà nên
Báo ân đảnh lễ Phật tiền
Định tâm chánh niệm ngùi ơn mẫu từ…
Chiều nay có kẻ mồ côi mẹ
Dắt con thơ đi trong tiếng kinh cầu
Lời kinh ơn nặng tình sâu
“Nam Mô Đại Hiếu…” sáng câu hiếu nghì…
____
20. ĐÊM NAY VẮNG MẠ
BỤ MÔ MÀ RỜ
Tác giả: Nguyễn Đức Linh
Mạ về quê rồi
Không còn ở lại
Đêm nay vắng mạ
Bụ mô mà rờ
Xa quê dăm bữa
Lại đòi về quê
Tuổi già côi cút
Nặng nợ khói hương
Thằng con một đứa
Xa làng bao năm
Không về thăm mạ
Mạ vào thăm con
Hôm nay mạ về
Thương thằng con dại
Đêm nay vắng mạ
Bụ mô mà rờ!
____
21. NHỚ CHA
Tg. Văn Hoàng Lê
Mờ sương cha đã dậy rồi
Cày đồng sáng sớm khi tôi ngủ vùi
Mưa dầm dãi nắng tối thui
Cả ngày lam lũ bùi ngùi xót xa
Nhọc thân gánh vác chuyện nhà
Áo cơm tiền bạc nuôi ta nên người
Cúi đầu dâng bó hoa tươi
Nơi miền tiên cảnh mong NGƯỜI nhận cho
Bao nhiêu câu nói dặn dò
Kính trên nhường dưới phải lo học nhiều
Họ hàng đùm bọc thương yêu
Anh em giúp đỡ sớm chiều có nhau
Đừng ham của cải sang giàu
Đất đai nhà cửa tranh nhau họ cười
Nghèo mà cuộc sống vui tươi
Còn hơn khi chết Vàng mười chất cao
Nhớ câu chung giọt máu đào
Yêu cha thương mẹ làm sao trọn tình
Vu lan cha có hiển linh
Bao lời bộc bạch chân tình con Dâng.
______
22. VU LAN NHỚ MẸ
Tg. Đỗ Thúy Mơ
Ngồi buồn lại nhớ lắm mẹ yêu
Thánh thót mưa rơi suốt buổi chiều
Tiếng ếch ngoài đồng kêu não nuột
Trong lòng lại thấy đến cô liêu.
Thương Người vất vả nơi đồng áng
Rét lạnh mưa phùn đứng gió xiêu
Ước mãi đêm mơ con gặp lại
Mẹ hiền trước cửa thật phiêu diêu.
____
23. LÃNG ĐÃNG
Tg. Le Van Truoc
Gió vẫn thổi thì thầm như hơi thở
Ta nhớ nhau hoa khế rụng sau vườn
Hoa rụng, trái rơi. Ừ!. Buồn lặng lẽ
Bảy mươi năm chìm đắm cõi vô thường
Vành tang trắng tôi chít vành tang trắng
Sáng tiễn mẹ chết lặng suốt đời đau
Giọt nước mắt chảy ngược vào chợt đắng
Chạm vô ưu trắng đỏ ngập sân chùa
Chiều nghĩa trang trắng hoa đồng tiền trắng
Trên mộ phần ai thắp dăm nén hương
Tháng Bảy về bao người ra mộ viếng
Vầng tang xưa khóc mẹ giữa mênh mông
Rồi một đêm trăng về vầng trăng khuyết
Bỏ trần gian ngõ vắng thêm một người
Đời đen trắng như trò chơi nhật nguyệt
Đuổi bắt nhau
như sáng nắng
chiều mưa.
Lvt 17/08/2023
______
24. TÂ M H Ư Ơ N G
Tg. Nga Thúy
Lạc chèo, đò chợt lênh đênh.
Không mẹ đường bỗng gập ghềnh lối quen
Bao nhiêu mưa nắng, nhớ quên
Bao nhiêu thành bại mà nên cuộc đời?
Con đi cuối chốn, cùng nơi
Về đâu tìm lại những lời ru xưa?
Tâm hương giữa tĩnh mịch chùa
Con nghe bóng mẹ gánh mùa về đây
Dạo chơi ở thế gian này
Tặng sinh tử một vòng tay luân hồi
Cội cằn cho mới nảy chồi
Niềm mẹ trong mắt con ngời sáng lên
Sắc không, được mất, lạ quen
Một vòng lưu chuyển hiện lên phút này
Khuyết hao hằn giữa đủ đầy
Hội tụ ăm ắp bóng ngày ly tao
Và dù đất thấp, trời cao
Trong con có mẹ thì nào có xa
____
25. VU LAN NHỚ MẸ.
Tg. Nguyễn Dậu
Vu lan về con nhớ mẹ làm sao.
Hoa hồng đỏ đâu còn cài áo mẹ.
Thời gian trôi tháng năm dài khe khẽ.
Bóng mẹ xa rồi lặng lẽ giữa hoàng hôn.
Vu lan về con như thấy héo hon.
Con xa mẹ bao mùa trăng trống vắng.
Con lại khóc nghe tim mình nghẹn đắng.
Đếm bước cuộc đời con như thấy đơn côi.
Hoa hồng đỏ giờ đây đâu còn nữa mẹ ơi…!
Giờ bỗng thấy một màu hoa trắng ấy.
Vu lan về lòng con sao mãi thấy.
Lặng lẽ bên đời đâu còn mẹ yêu thương…
Mẹ là dòng sông là ngọn nến tỏa hương.
Mẹ là núi là biển trời cao rộng.
Mẹ đã cho con với bao nhiêu ước vọng.
Sâu nặng nghĩa tình con nguyện mãi khắc ghi.
Vu lan về nghe như mẹ thầm thì.
Trong làn khói hương bay làn mây bạc.
Trong lắng sâu có lời ru ngào ngạt.
Nơi cõi Ta Bà để mẹ được an vui.
#mùavulan2024
_____
26. NHẶT VỤN MÙA XOAY TRỞ
Tg. Le Yen
Ngày nắng nhạt rơi vài giọt mưa tháng bảy
Như giọt nước mắt mẹ trở dạ sanh ra con
Con được mùa thương trên ruộng lúa còn xanh
Màu mạ non giữa phù sa sữa mẹ
Lọn khói chiều quấn quýt mái nhà tranh
Rồi theo gió đi xa đi xa mãi
Mẹ nương theo nỗi nhớ mãi kiếm tìm
Trong vô thức hình bóng con tóc còn xanh
Con nhặt vụn mùa trôi qua năm tháng
Có mùa nào cho trọn một mùa thương
Giữa biển đời con cứ mãi vấn vương
Hình bóng mẹ cuối đường làng xao xác
Ngày con đi lá thu buồn ngơ ngác
Sân ga chiều mãi lặng ngắm mưa rơi
Lòng trĩu nặng khi còi tàu réo gọi
Mai xa rồi thương lắm một mẹ tôi
Ngày nắng nhạt mưa nhiều hay mưa ít
Nỗi nhớ xưa… cứ the thắt trong lòng
Ngày gặp mẹ con cứ mãi ước mong
Rồi cứ thế nhặt vụn mùa xoay trở.
Sài Gòn tháng bảy 2024.