LỜI TẠ TỪ THÁNG BA
Tác giả: Hoàng Chẩm
Ta về…
như ngược lại một chiều đi
Vắt nỗi nhớ buồn như qua sông xứ lạ
Sóng nước cuốn trôi dòng đời dâu bể
Thương là thương… một vỡ giọng từ li
Ta về…
có những bỏ lại và đánh rơi
Không phải quên mất nhau mà cất bước
Nghe nông nổi một hẹn hò sau trước
Mùa hoa chưa xa em đã trùng khơi
Ta về…
dường như còn lại những níu tay
Đếm chưa đủ mấy lần người chớp mắt
Thao thiết nhớ một qua đời góp nhặt
Quen lạ một dòng sông lòng ai hay
Ta về thôi…
có chìu nhau như đã mong
Một giã biệt cho ngày sau còn mơ vội
Em lắng xuống… một lời không gian dối
Giữa chiêm bao còn nguyên vẹn những lần đong.
tháng ba tôi ơi.
…………….Với ………..
TẠ TỪ THÁNG BA
TG: Hoàng Chẩm – Qua lời cảm nhận Hương Loan Phùng
(Em xin phép được sẻ chia cùng anh)
Trời ạ!
“Thương là thương… một vỡ giọng từ li”
Biết nói thế nào được ạ. Em rất khó chọn cảm xúc để bày tỏ cùng anh.
Trái tim em nặng tình, nặng nghĩa bởi cảm xúc này của anh.
Thật là lạ…
Sao lại có thể hỏi những câu đau đáu đến thế anh?
“Mùa hoa chưa xa em đã trùng khơi…”
Chắc hẳn người ấy buồn lắm phải không anh?
Thay lời người ấy em sẽ trả lời và cảm rung cùng anh.
Em sẽ về,
để được nhớ
được thẫn thờ
nửa thân quen ấy.
Từng câu, từng lời anh nói.
Đó là sự bất chợt của cảm xúc tự nhiên.
“Em lắng xuống … một lời không gian dối”
Buồn chút thôi, em đâu có thể gian dối cùng ai.
Một sự tôn thờ người THIẾU PHỤ của anh.
Phải nói là thơ anh “khó thoát “bởi tầm suy nghĩ của em.
Nấn ná
Bâng khuâng
Chợt đến
Rồi chợt đi
Khiến em không thể bỏ ngưỡng được anh à.
Thế là em lại “soã “ thôi.
Con chữ từ trái tim em, lại zềnh lên theo nhịp sóng CHIỀU HÔM.
Tất cả là nhờ cái hồn, sâu trong nỗi lòng anh.
Thật sự là hay anh ạ.
Rất mong anh vẫn vẹn nguyên, chiêm mùa ngày ấy để THÁNG BA TÔI ƠI không phũ phàng anh nhé. Cám ơn anh thật nhiều ạ.
Phùng Hương Loan.