TG: Dốc Nắng
Anh có kể với hạt mưa rơi
Nỗi nhớ về em
về đêm
Về khoảng lặng không nhau
giữa hai miền gió thổi
Về cuộc tình nông nổi
trên lối người rẽ ngang
Anh có kể với gió
sau những đống hoang tàn
Vác trên vai những ngày tháng kiệt cùng nỗi nhớ
Em đã buông trong dại khờ nắng đổ
Chân giẫm xước cuộc tình chờ hoa cỏ
thành thơ
Anh có kể với sương lam và chiều khói hoen mờ
Khẽ tan chảy phía chân trời tắt nắng
Những khoảng cách ta lặng bước về nơi vô tận
Chợt thành sông hồ, suối chảy xiết những miên man
Anh có kể với ánh trăng rằm
Trong giấc mộng bóng hình em chỉ là ảo ảnh
Đêm hao hớt theo trăng nghiêng mành khẽ động
Một mảnh tàn giữa hư vô
hai ta thổn thức tìm..
- Thuy
- ———–