TG: Sông Thương
Em tự hỏi
Đến khi nào thu cạn
Và chúng mình có cạn nhớ thương nhau
Cạn niềm tin… cạn lời ước ban đầu
Như viên đá chơ vơ lòng biển cạn.
Em tự hỏi
Sao tâm hồn đi lạc
Ta cạn dần… cảm xúc với lời thơ
Chẳng vu vơ xếp chữ nhặt ước mơ
Hay khao khát một mùa thu lãng đãng
Có khoảng cách
Cạn dần theo năm tháng
Cạn mùa thương cả những phút say nồng
Cũng cạn rồi nỗi khắc khoải đợi trông
Không nhắn gửi mỗi khi lòng trống vắng
Anh…
Có khi nào vơi cạn nỗi nhớ em
Để thơ khóc làm ướt mềm ngọn cỏ
Để chiếc lá cuối mùa chênh chao gió
Và vầng trăng khuyết một nửa đợi chờ…
NTPL (Sông Thương)
Viết cho ngày cuối thu
Đêm 28.09.2020