TG: Hương Loan Phùng
Trời vào đông ta dễ thấy đơn côi
Nhớ kỉ niệm đã qua thời tuổi trẻ
Gió may thổi để lòng ta đau xé
Muốn trở về quay ngược mốc thời gian
Trời vào đông chỉ mây trắng,gió ngàn
Bóng ai đó tưởng gần như hơi thở
Đông se lạnh cồn cào thêm nỗi nhớ
Chảy vào tim như nước vỡ ùa về.
Chuyện cũ xưa đông đã đến não nề
Góc phố nhỏ lời thề theo ánh lửa
Mưa lắc rắc mang buồn bên ô cửa
Ta chạnh lòng một lời hứa của em
Anh ngập ngừng muốn quay ngược thời gian
Để tim đỏ luôn nồng nàn sinh khí
Thương lời hẹn những gì em suy nghĩ
Chữ yêu thương ta thủ thỉ thật nhiều
Góc phố xưa gió thổi ướt sương chiều
Mờ giăng mắc một bờ vai ấp ủ
Thương ai đó trở trăn đêm khó ngủ
Mà chạnh lòng lệ chảy ướt bờ mi
Tuổi xuân thì sao cứ mãi trôi đi
Tình em cũ nhưng đong đầy năm tháng
Tim thao thức mong một lần gặp mặt
Rất gần thôi sao vẫn thấy rất xa.
Hà Nội 25/2/2021
Phùng Loan