
❝HƯƠNG THÁNG 7 Là chủ đề do Ban biên tập chúng tôi đề xướng. Hãy cùng với chúng tôi quên đi những nuối tiếc của tháng cũ để có khởi đầu tháng mới vui vẻ, ngọt ngào và hạnh phúc hơn.
Tháng 7 yêu thương – Tháng của những cơn mưa ngâu rả rích, của nỗi nhớ, niềm thương chưa tỏ bày – Tháng với thời tiết “đỏng đảnh” khi nắng chói chang, lúc mưa bất chợt xoa dịu cái nóng ngày hè. Tháng 7 cũng mang lại cho con người ta nhiều cảm xúc xao xuyến đến lạ lùng, một chút lâng lâng, một chút hoài niệm lẫn một nỗi buồn man mác đến khó tả:
Em giấu bao điều chưa ngỏ
Hương xưa gói chặt trong lòng
Cánh phượng lao xao trong gió
Chờ người mấy độ bên song.
Em giấu bao lần vụng dại
Thèm nghe những tiếng ngọt ngào
Ngẩn ngơ như mình trẻ mãi
Lần tay hồn chợt chênh chao.
(Trích thơ Hoài Phố)
Xin thay mặt Ban biên tập trang web diendanvanhocmuahoa.com/ Hân hạnh giới thiệu chùm thơ với chủ đề: HƯƠNG THÁNG 7 nhiều tác giả. Mời các bạn thưởng thức.❞ ෴꧁꧂෴
✫ Biên tập: Sông Thương – Hoài Phố. Photoshop Vọng Thanh.
Ảnh Tác giả Hoài Phố
Bài 1
HƯƠNG THÁNG 7
Tác giả: Hoài Phố
Theo em tháng bảy dịu dàng
Ngỡ như rơi xuống trễ tràng nụ hôn
Có nhau vớt cạn cõi hồn
Ta như xuống thấp bồn chồn tiếng yêu.
Theo em tháng bảy một chiều
Chút tình riêng gửi bao nhiêu ngọt ngào
Trót lòng em đã chênh chao
Loang trên ngực áo loang vào hư không.
Theo em tháng bảy bềnh bồng
Tựa anh một thoáng bến sông phố Hoài
Dấu nhàu trên áo có phai
Mùi trăng đọng nét trang đài diễm xưa.
Theo em tháng bảy duyên vừa
Xin nhau một chút chiều mưa chẳng rời
Thật thà giữa những giọt rơi
Góc riêng thoáng để bên đời mộng mơ.
-HP –
*********
Bài 2
ĐO
Tác giả: Vọng Thanh
Áo sờn
đo
sợi chỉ mành
Cúc – khuy
đo
rỗng
giữa mong manh ngày
Cũ càng
đo một lóng tay
Nhớ thương đo giữa tháng ngày
phong sương
Tình em
đo ở cuối đường
Nhưng anh đo mãi chiều thương
sương mù.
Giật mình
lọn gió qua thu
Điểm vài sợi tóc về ru vỗ mình
Mong gì
một chấm nhân sinh…
Mà đem dốc ngực cược bình minh xanh.
*********
Bài 3
KHÔNG ĐỀ THÁNG BẢY
Tác giả: Sông Thương
Tháng bảy anh ở đâu
Giữa khung trời mùa hạ
Gió và mưa vội vã
Cho ngày mãi buồn hơn
Em đưa bàn tay đan
Hứng từng giọt mưa nhỏ
Hòa tan vào sợi nhớ
Lắng nghe thời gian trôi
Tháng bảy nắng hạ rơi
Trên miền hoa cỏ dại
Sao anh còn đi mãi
Không về cùng đêm nay
Ngọn gió vẫn nồng say
Mơn man bờ tóc rối
Ráng chiều hôm em đợi
Bên hiên cửa muộn màng
Con đường nhỏ hôm nay
Bỗng dưng dài vô tận
Dường như ta để mất
Chiều tháng bảy mưa rơi…
*********
Bài 4
CÓ KHI NÀO ANH HIỂU ĐƯỢC EM KHÔNG?
Tác giả: Phạm Thị Diệu Thu
Có khi nào anh hiểu được em không
Sao đang vui em bỗng buồn đến thế
Có khi nào anh hiểu được em luôn thấy mình nhỏ bé
Giữa dòng đời lạc lõng, em càng thấy mình cô đơn.
Có khi nào anh hiểu em khát khao cái cảm giác dỗi hờn
Được dỗ dành, vỗ về và an ủi
Có khi nào anh hiểu rằng hạnh phúc sẽ là ngắn ngủi
Khi ta không biết thương yêu và trân trọng những yêu thương.
Có khi nào anh hiểu vì sao em thao thức đêm trường
Vì em mải đếm những mùa duyên cũ
Mải gom từng vần thơ, câu chữ
Và gói đam mê tặng anh giấc tình nồng.
Liệu anh có xua được giá lạnh mùa đông
Trong lòng em bao lâu nay tê tái
Liệu anh có thương em – người đàn bà khờ dại
Luôn mỉm cười và giàu lắm đức tin…
*********
Bài 5
MÙI THÁNG BẢY
Tác giả: Trần Mỹ Nhân
Tháng bảy có mùi gì em nhỉ
Tuổi dậy thì mùi tóc thơm tho
Hàng cây khô gầy gò mùi củi
Hoa sữa nồng nàn, dạ lý say.
Mùi tháng bảy ngày thơm vạt nắng
Tối nhẹ nhàng nguyệt quể thoảng đưa
Nghe tiếng mưa phất mùi chăn mốc
Lá bàng rơi khô khốc vị đời.
Tháng bảy ơi! Rối bời nỗi nhớ
Mái tóc dài thời em tuổi tròn trăng
Mùi hoa sứ em cài trên tóc
Ta khóc ròng cái buổi chia tay.
*********
Bài 6
THÁNG BẢY MÙA THƯƠNG
Tác giả: Đỗ Thúy Mơ
Giọt mưa tháng 7 ngọt ngào
Dường như rơi xuống lọt vào cõi tiên
Để ta quên mọi ưu phiền
Miên man nỗi nhớ vào miền lãng du.
Chênh chao bởi đám mây mù
Bồng bềnh trôi nhẹ trời thu sẽ sàng
Đêm trăng tháng 7 dịu dàng
Chị Hằng soi bóng cho nàng làm duyên.
Dòng sông sóng nước dịu hiền
Mái chèo khua nhẹ nối liền bờ yêu
Ngập ngừng dưới áng mây chiều
Hoàng hôn khoe sắc phiêu diêu xa vời.
Tháng 7 ơi! Gửi đôi lời
Nụ hôn nồng thắm trao đời thân thương
Thu về trời toả sắc hương
Mát lành êm ái miên trường không phai
*********
Bài 7
VƯƠNG QUỐC GIÓ
Tác giả: Lê Yên
Khi gió thổi qua vùng sa mạc
Mang theo ngàn hạt cát tung bay
Sự lơ là say chiều ngược lại
Và anh thôi lười biếng yêu em
Trong vương quốc của gió
Có lâu đài cát nguy nga
Có sự không tưởng của tình yêu
Có em và anh…
thôi không lười biếng yêu nhau
Em có chiếc eo thon
Anh có nụ hôn nồng
Đi qua cơn dư chấn
Gió mãi là mùa Xuân
Ta mang cánh gió, khoác áo tình nhân
Với đôi chân không mỏi, bước qua khổ đau phận người
Trong tim ngập nắng tình yêu
Rồi một ngày…
bình yên về tận hiên nhà.
Ảnh Tác giả Le Yen
***********
Bài 8
XA KHUẤT MỘT TRỜI THƯƠNG
Tác giả: Lê Văn Tước
Phố trắng xóa mưa trời phố trắng xóa
Mưa mù trời ngăn lối rẽ vào nhau
Kỷ niệm xưa ngày đó vẫn trong veo
Vẫn trong veo, đôi bàn tay chạm nhẹ
Tình học trò vu vơ mình chỉ thế
Nhưng có lẽ nghìn thu khó thể quên
Tình thứ nhất bài thơ còn trong vở
Thuở ngu ngơ đôi mắt nhỏ chao nghiêng
Hoa phượng đỏ, rắc đỏ khắp sân trường
Mình mười sáu, đường về hai lối rẽ
Bên kia sông, cải đắng đang trổ ngồng
Bên này sông nhà phố, phố người đông
Mưa tháng Bảy, trắng xóa cả dòng kênh
Chiếc cầu tre nối hai bờ năm ấy
Đong đưa gió gập ghềnh em ngại bước
Khoảng trời xưa, mây trắng mây bồng bềnh
Mười năm qua, mười năm cõi thênh thang
Mưa tháng Bảy, vẫn mù trời trắng xóa
Khoảng trời xưa, bây giờ – mình xa lạ
Năm mươi năm, xa khuất khoảng trời thương.
*********
Bài 9:
MỘT LẦN LÀ MÃI MÃI
Tác giả: Nhất Chi Mai ( Tố Mai)
Một lần
Em về thăm chân trời tím
Nơi mình ngồi ngắm những cánh sao rơi
Lòng bâng khuâng xao xuyến
Chẳng muốn rời
Phương xa ấy
Hỡi anh còn có nhớ
Một lần thôi
Mà sao em không nỡ
Quên được anh
Như nắng hạ quên mưa
Cứ thẫn thờ
Tìm lại bóng hình xưa
Xào xạc lá
Ngỡ chân ai bước vội
Chỉ một lần
Một lần thôi, anh hỡi
Trong tim em
Ngày ấy khó phai mờ
Chỉ một lần thôi
Thẳm sâu nỗi nhớ
Một lần… là mãi mãi
Chẳng thể quên./.
*********
Bài 10
MƯA NGÂU ĐỪNG RƠI NHÉ
Tác giả: Thành Công Lý
Mưa Ngâu đừng rơi nhé
Tháng bảy đến bên thềm
Lòng tôi đang buồn nhẹ
Mưa giẫm hồn đau thêm
Có nàng tiên cổ tích
Một ngày chợt hiện ra
Khi lòng tôi mù mịt
Bình minh đến chiều tà
Bên tôi nàng thỏ thẻ
Những lời yêu say sưa
Giọng nàng như bập bẹ
Đắm lòng tôi sớm trưa
Tôi vẫn như mộng mị
Tưởng mơ nhằm liêu trai
Hay trở về nguyên thủy
Chia sẻ nhau hình hài
Rồi bỗng dưng nghe lạnh
Nụ cười tắt trên môi
Nàng tiên vẫn đứng cạnh
Nhưng gần như xa rời
Tháng bảy mưa không dứt
Tôi trở về cô đơn
Hai bàn tay ôm ngực
Lần đầu biết dỗi hờn!
*********
Bài 11
HÀ NỘI TÌNH MỘNG TRĂM NĂM
Tác giả: Nguyễn Nguyên Phượng
Bao lâu chưa về Hà Nội
Hạ mơ hương sấu vào mùa
Đình Phùng con đường hoa trắng
Vạt chiều nghiêng nhớ lưa thưa.
Gió từ Hồ Tây dậy gió
Tóc xao thắp mộng xuân thì
Tháp Bút Đài nghiên còn đó
Chở sầu những cánh chim di.
Thủ thỉ lời thương hẹn
Muốn hôn lên dấu mi chờ
Hà Nội ôi anh đừng vội
Lá vàng đếm mãi thành thơ.
Mắt nâu bao giờ sánh đượm
Sao quên vị ngọt sấu dằm
Hạ đỏ nồng nàn miền tưởng
Hà Nội tình mộng.trăm năm.
*********
Bài 12
ĐỢI EM GIỮA TRÙNG KHƠI…
Tác giả: Ngọc Mai
Anh tìm em… khi thu còn dang dở
Góc phố chiều nhặt nhạnh lá vàng rơi
Duyên tình hạ như giọt nắng tàn vụn vỡ
Rơi giữa dòng đời mặc nhung nhớ đợi chờ.
Anh tìm em… vạt nắng chiều ngơ ngẩn
Ngổn ngang lòng se lạnh chút riêng mang
Phím tơ rối anh ngân trong ngây dại
Khao khát chờ gói chặt những muộn màng.
Anh tìm em… khi lệ lòng chưa tắt
Như mầm yêu ẩn giấu dưới làn sương
Đông rét mướt giăng sầu rơi muôn lối
Đợi em về – Đợi mãi giữa trùng khơi!
*********
Bài 13
BÀI THƠ CHỜ ĐẶT TỰA
Tác giả: Ru Ga Ho Ho
Theo em… chín ngóng mười chờ chờ
Cà phê tháng bảy cạn trơ li buồn
Nắng ran mưa chẳng chịu buông
Tìm đâu cho thấy ngọn nguồn cơn mơ?!
Theo em… năm tháng khật khờ
Mùi hương tóc nhạt, áo thơ cũ rồi
Ai đem câu hát lí lơi
Rắc lên tháng bảy chơi vơi nốt sầu…
Theo em… mòn tiễn chuông cầu
Nghìn thu vẫn mãi một câu kệ lòng
Chữ duyên thấm nỗi hoài mong
Bài thơ tháng bảy đầy đong nét tình.
Theo em… trọn nợ ba sinh
Ta ngồi chuốt lụa bình minh đắp hồn
Hoài giang ngập sóng hoàng hôn
Dòng thương tháng bảy dập dồn bến yêu.
……
Mưa lòng hòa điệu tỉ tê
Còn đâu hương dịu tóc thề năm nao
Nghe trong tháng bảy chênh chao
Người xa xa ngái cồn cào tim thương.
Hạ trôi, gieo hạt buồn vương
Ai ngồi nhặt nắng sân trường đợi ai
Bài thơ đậm dấu trang đài
Nhuốm màu năm tháng nhạt phai mất rồi.
Tìm trong câu hát lí lơi
Khúc hồn tháng bảy chơi vơi nỗi sầu
Người về đâu, ta về đâu?
Còn trong trời đất duy màu nhớ thương.
*********
Bài 14
PHƯỢNG THẮP THƯƠNG SẦU
Tác giả: Hồ Dệch
Lửa hạ ươm màu hoa phượng đỏ
Lòng buồn não ruột tuổi thơ bay
Ve ngân tấu khúc buồn chi lạ
Áo trắng thời qua nhớ lắt lay
Gam màu phượng vĩ ẩn buồn riêng
Mỗi độ hè về dạ chẳng yên
Khuấy động son xưa xao xuyến nhớ
Thầy cô đám bạn thuở hoa niên
Niềm u uẩn rối bời xa xót
Buốt dạ cô sầu nhớ ngất ngây
Vết tích còn lưu người đã vắng
Khung trời tuổi hạ luyến thương gầy
Tay bưng kỷ niệm hồn tê dại
Một áng son xưa não lệ lòng
Phượng thắp mùa thương hong tiếc nuối
Tinh khôi tuổi ngọc khuất xa trông
*********
Bài 15
CƠN MƯA CHIỀU-HẠ CUỐI
Tác giả: Hiệp Phan Trường
Thu vừa chạm, cơn mưa chiều – hạ cuối
Đã ướt lòng tiếc nuối thuở thời qua
Có chút gì trong giọt nắng phôi pha
Vàng lá đổ quanh ánh tà dương muộn
Trời kỷ niệm mặc cho dòng nhớ cuốn
Dư âm thương, phiền muộn luống ngậm ngùi
Sắc phượng hồng chưa đủ thắm cuộc vui
Tuổi mộng mơ đã chôn vùi dĩ vãng
Giọt buồn rơi làm tim tình choáng váng
Mở cửa lòng cho năm tháng qua nhanh
Cho trời ngâu ban phát chút thiện lành
Đơm tình ý lên từng nhành cúc dại
Mưa hạ cuối, buồn ơi… mi tê tái
Chạng vạng lòng khép lại một mùa đau
Dù mai đây thu thay sắc đổi màu
Vết đam mê vẫn hằn sâu đáy dạ
Nhìn cánh phượng trong trang đời tơi tả
Những hoài thương nghiêng ngả với thời gian
Hạ qua đi là cả một lỡ làng
Cả trời nhớ nhung, sau màn mưa hạ
•~~~•
Thu vừa chạm đã vàng phai bóng lá./.
********
Bài 16
CẢM XÚC MƯA RƠI
(Sông Thương yêu quý!)
Xe chuyển mình mà chị cứ vấn vương mãi cảm xúc thơ em. Hay và chân thực quá. Em đã cho chị những điều “đa đoan” về ngôn từ. Dẫu có xa hay lạc thì vẫn là cảm xúc riêng trong tâm hồn chị. Cám ơn em nhiều đã bấy được sự trì trệ bao ngày qua của chị.
Mưa rơi miền xa thẳm
Trời loãng xanh mênh mông
Em tựa đóa hoa hồng
Hứng mưa mùa
tháng bảy
Tay em se sắt lạnh
Thẫm sũng cả bờ môi
Nỗi nhớ anh bồi hồi
Cả trời mưa tím sẫm
Xe chuyển mình góc phố
Mưa trút
hạt dày thêm
Mỗi nhịp bước chân quen
Vội vàng trong hơi thở
Em như
cơn bão nổi
Xé vỡ cả tình yêu
Xé cả cơn mưa chiều
Lãng phiêu mùa tháng bảy.
Tg. Hương Loan Phùng