CHỢT THÈM MỘT CHÚT HƯƠNG XƯA
Thơ – Vọng Thanh
Chiều nay quê mẹ mùa xuân lạnh
Một gốc cau trơ quặn thắt buồng
Dây trầu ngày ấy hiu trong gió
Nhà cũ tường rêu lạnh khói hương.
Năm tháng chưa phai màu áo mẹ
Nhọc nhằn quang gánh chợ làng thôn
Mồ hôi, góc áo… còn mặn bụi
Ngõ vắng gầy theo bước nắng hờn
Hai mươi năm chẵn mùa xuân chín
Từ ấy mẹ đi nắng trổ buồn
Chị cũng theo chồng qua truông nặng
Con bỗng mồ côi lạc dưới sương.
Mẹ ơi, chiều nay nghe tóc hát
Mùi hương Bồ Kết thoảng xa đưa
Hồn quê lựng đỏ bời lóng rạ
Con chợt thèm thương một bóng quê.
#vọngthanh