
Các bạn thân mến!
Hàng năm ngày 27/7 là ngày tri ân, tưởng nhớ công lao của các anh hùng liệt sỹ, thương binh, cũng là ngày để người dân Việt Nam thể hiện đạo lý Uống nước nhớ nguồn, ăn quả nhớ người trồng cây .Đối với người Việt Nam ngày thương binh liệt sỹ có vai trò và ý nghĩa quan trọng. Cứ đến ngày này cả nước hướng về nghĩa trang liệt sĩ để thành kính dâng hương tri ân công lao to lớn của các anh hùng thương binh liệt sĩ đã ngã xuống vì nền độc lập của nước nhà. Đây cũng là dịp để các cấp chính quyền, các tổ chức, cá nhân đến thăm hỏi các gia đình liệt sĩ, bà mẹ Việt Nam Anh hùng, các thương binh.Thưa các bạn !
Chiến tranh đã qua lâu rồi để lại những mất mát đau thương cho biết bao gia đình không gì bù đắp nổi. Hàng triệu người con ưu tú của đất nước đã cống hiến tuổi thanh xuân sẵn sàng xả thân cho Tổ Quốc, dũng cảm chiến đấu, hy sinh hoặc mang thương tật suốt đời. Máu của các anh hùng liệt sỹ, thương binh đã đổ tô thắm lá cờ của Tổ Quốc thân yêu. Nhân kỷ niệm 78 năm ngày thương binh liệt sỹ tôi cùng các bạn viết những vần thơ để TRI ÂN những hy sinh mất mát cao cả của các anh hùng thương binh liệt sĩ.Viết dẫn lời:Nguyễn Hữu Nguyên
BT -Sông Thương. (Tất cả nguồn ảnh st Intenet)
……………………………………….
Bài 01
GIỮ THÀNH QUẢNG TRỊ
Tác giả : Nguyễn Hữu Nguyên
Người lính này đã đi qua cuộc chiến tranh
Tuổi mười bảy ở bên thành Quảng Trị
Đêm khuya lắm, tám mốt ngày không nghỉ
Giữ vững thành cùng đồng đội tôi ơi
Đêm hoa đăng trời lại sáng lên rồi
Dòng Thạch Hãn suốt đời tôi ghi nhớ
Những vết máu loang, những thư viết dở
Đã lại về trong ký ức của tôi
Chiến tranh này ai thấu hiểu mình ơi
Bao chết chóc đau thương này gánh cả
Những chiến sỹ giọt mồ hôi lã chã
Pháo dập bom khoan vất vả chiến trường
Đồng đội ơi! Tôi nén những đau thương
Trong đổ nát vẫn còn nghe tiếng khóc
Gian nan đấy biết bao nhiêu khó nhọc
Những vong hồn còn phảng phất đâu đây
Tám mốt ngày đêm rên xiết bom cày
Bao vết tích giữ thành nay còn đó
Dòng Thạch Hãn vẫn hằn nguyên vết đỏ
Quảng Trị ơi! Năm tháng chẳng phai nhòa
Chiến thắng rồi đất nước lại nở hoa
Thăm đồng đội nén tâm nhang tôi thắp
Thương bạn quá trút hờn trên đầu giặc
Tôi lại về Quảng Trị mãi yêu thương.
Bài 2
NHỮNG CÔ GÁI MỞ ĐƯỜNG
Thơ: Hoàng Thị Bích
Tuổi đôi mươi xinh xắn lắm nụ cười
Tuổi đẹp nhất của đời người con gái
Tuổi thanh xuân giữa bom rơi đạn dải
Một kiếp đời cứ mãi tuổi hai mươi
Dù chiến tranh đã qua lâu lắm rồi
Mất mát ấy hòa lời từng ca khúc
Âm vang mãi sức trẻ trào sôi sục
Mỗi câu từ thêm giục giã hăng say
Lá vẫn reo suối chảy vẫn đêm ngày
Những trang sử vẫn dày khơi chiến tích
Những con đường máu xương thành chiến dịch
Đã làm nên lịch sử mốc oai hùng
Giữa bao la trời đất rộng điệp trùng
Vẫn còn đó niềm tin cùng khát vọng
Chí hùng kiêu vẫn dâng từng đợt sóng
Trái tim hồng vẫn cháy bỏng hờn căm
Hãy ngủ ngon nơi đất mẹ yên nằm
Tên các chị ngàn năm lưu khắc lại
Dẫu mưa nắng phủ bia đời dầu dãi
Vẫn nụ cười giữ mãi tuổi đôi mươi.
Bài 3.
GIANG SƠN MÃI KHẮC TÊN ANH
Thơ: Nguyễn Luật
Vòng lịch sử quay về thời chinh chiến
Bảy tám năm mãi quyến luyến khắc ghi
Dãy Trường Sơn in dặm bước Người đi
Sóng cuồn cuộn rầm rì dòng Thạch Hãn
Tiếng đạn pháo đã chôn vào dĩ vãng
Tên của anh mãi rạng rỡ non sông
Đúng với danh là con lạc cháu hồng
Anh nằm xuống chiều đông nơi viễn xứ
Rừng trút lá vượn tìm đàn hí hú
Đồng đội anh bẻ lá phủ mộ phần
Hồn của anh đưa tiễn những bước chân
Chẳng hứa hẹn ngày gần đây viếng mộ.
Mẹ chờ đợi mắt nhòa khô dòng lệ
Vợ trông chồng nhưng nhớ héo tuổi xuân
Ngày hòa bình ngơ ngác ngóng đoàn quân
Vĩnh viễn mất… rưng rưng dòng báo tử!
Bài 4
MAI ANH ĐI RỒI
Thơ: Nguyễn Mỳ
Chỉ còn một ngày phép nữa thôi
Ngày mai anh đã phải xa gia đình
Chiến trường đang gọi…
Anh cẩn trọng xếp lại gói tư trang
Những sổ sách, giấy tờ…hành trang bên anh từ những ngày đầu quân ngũ
Anh đem hết từ đơn vị về
Vì ngày mai anh vào chiến trường!
Nắng loang dần ngoài phiến giậu thưa
Gió khẽ thổi tàu cau xào xạc
Mấy con chim sẻ lanh chanh thi nhau véo von sau vòm lá
Chiều quê hương mênh mang…
Anh cầm cuốn nhật ký lòng rối bời cảm xúc
Dòng chữ phập phồng dầu dãi nắng mưa
Có ngọt bùi chát đắng
Có bồi hồi và chan chứa yêu thương
Thôi từ nay xin gửi lại những ngày trên đất Bắc!
Ngày mai anh vào chiến trường…
Đây cuốn Lưu niệm sưởi ấm trái tim
Vẫn tươi rói những lời bạn viết cho anh ngày lên đường nhập ngũ
Sổ công tác ghi những khi hội họp, lúc sinh hoạt ở nhà dân, lúc hành quân dã ngoại
Cả cuốn sổ chép bài hát bài thơ…những vần thơ ngẫu hứng
Thư của những người thân yêu
Và cả tấm ảnh thời còn niên thiếu…
Anh cẩn trọng xếp lại và gói vào tất cả
Gói lại bao nhiêu kỷ niệm vui buồn
Anh chẳng để lại gì cho riêng anh trước lúc lên đường*
Người lính muốn thanh thản bước vào trận đánh…
Chiến trường ngút trời khói lửa
Làng đã bao người đi không về
Bao người phụ nữ hoá đá vọng phu…
Quê hương vừa qua một trận lụt kinh hoàng
Đê vỡ ở Tứ Yên, Đức Bác
Đồng cấy lại lúa mới bắt đầu bén rễ
Nương sắn vẫn còn đầy phù sa sông Lô
Bao ngổn ngang bộn bề cần bàn tay trai tráng…
Nhưng ngày mai anh phải lên đường
Mang tráng trí kẻ làm trai thời loạn
Khi Tổ Quốc gọi tên mình!
Buộc chặt bó sách anh bỗng thấy lòng an nhiên
Nhất định ngày Thống Nhất anh sẽ trở về
Để viết tiếp dòng nhật ký còn dang dở
Con gió nào vi vút suốt chiều nay
Gió miên man hàng cây lá đổ
Nơi sa trường vẫn rền vang súng nổ
Nhớ “Đêm dài bồng súng ngắm’ trăng suông”**…
…………………..
* Ý Thơ Lê Anh Xuân
** Ý Thơ Trăng Ngàn
Bài 4
ANH CÓ VỀ THÀNH CỔ VỚI EM KHÔNG
Thơ: Đỗ Thúy Mơ
Anh có về Thành Cổ với em không?
Sông Thạch Hãn đêm nay đầy hoa đỏ
Những ngọn hoa đăng đang trôi về nơi đó
Dâng hương hồn người chiến sỹ năm xưa
Quảng Trị nay sắp bước vào mùa mưa
Nước mắt mãi rơi trong những năm đạn lửa
Tuổi thanh xuân các anh gửi lại đó
Tám mốt ngày đêm trận chiến đấu kiên cường.
Anh ra đi đã để lại máu xương
Dòng Thạch Hãn vang bài ca bất tử
Ôm trọn anh vào lòng ngon giấc ngủ
Ngàn năm sau vẫn mãi mãi sáng ngời.
Quảng Trị ơi! Con xin được đôi lời
Hôn mảnh đất nơi anh đang yên nghỉ
Dòng sông yêu vẫn đêm ngày thủ thỉ
Như lời ru của mẹ tuổi còn thơ.
Thành Cổ nay đã lại đẹp như mơ
Vẫn không quên những tháng ngày đỏ lửa
Thắp nén nhang dâng linh hồn anh đó
Trang sử vàng lịch sử mãi còn ghi.
Hãy cùng về Thành Cổ với em đi
Viếng mộ anh những người không địa chỉ
Tên các anh chưa khắc ghi trên đó
Nấm mộ vàng còn mãi với thời gian.
Bài 5
VỀ THĂM ĐỒNG LỘC
Thơ: Hoài Châu
Ai đã về với Can Lộc yêu thương
Xin ghé lại dâng nén hương liệt sĩ
Máu Đồng Lộc nhuộm hồn trinh các chị
Đã kiên cường nuôi ý chí mở đường
Xe chưa qua không tiếc máu tiếc xương
Lời cô gái Trường Sơn còn vang mãi
Mặc bom đạn hay mưa dầm nắng trải
Vẫn kiên cường bám trụ tại nơi đây.
Hà Tĩnh ơi thương lắm mảnh đất này
Trong thời chiến chứa chất đầy gian khó
Sông La đã từng nhuộm màu máu đỏ
Bởi giặc thù cây cỏ cũng tang thương.
Vì tiền phương tất cả ra chiến trường
Dẫu gian khó hậu phương xin gửi gắm
Nơi trận tuyến lấy máu đào tô thắm
Cho Việt Nam rạng rỡ nước non nhà.
Bài 6
NÉN HƯƠNG TƯỞNG NIỆM
Thơ: Hoài Phố
Để có được nước nhà ngày thống nhất
Là nhờ vào mất mát của cha ông
Những hồn thiêng sông núi giống lạc hồng
Đã ngã xuống vì non sông đất Việt
Yêu Tổ Quốc tuổi xuân nào có tiếc
Trên chiến trường bất diệt khúc hùng ca
Dẫu thân tan thịt nát đất quyện hòa
Vẫn chiến đấu xông pha cùng đồng đội
Trong bom đạn niềm tin luôn dẫn lối
Được hòa bình gấp bội những khát khao
Tình quê hương cháy bỏng những tự hào
Dòng nhiệt huyết nôn nao không ngừng nghỉ
Và hôm nay ngày thương binh liệt sĩ
Khắp núi sông hoan hỉ ngút hương cầu
Hồn các anh ngự trị mãi tim sâu
Dân tộc Việt cúi đầu tâm tưởng niệm.
Bài 7
HOÀNG HÔN ĐỎ
Thơ: Phùng Hương Loan
Hoàng hôn đỏ nhuộm sắc trời chiều ấy
Bữa con đi hoa khế
rụng “tơi bời”
Bao năm tháng, hoàng hôn nay vẫn vậy
Bóng mẹ già tạc vô bóng chiều rơi
Con vẫn dõi quê nhà từ xa lắm
Vẫn từng đêm nương theo khói sương về
Nâng niu giọt lệ tràn đêm sâu thẳm
Của mẹ hiền bên bao nỗi tái tê…
Con thương lắm những đêm dài mộng mị
Mẹ run run thắp cây nến bàn thờ
Hương quấn quýt quanh tấm bằng liệt sỹ
Tấm lưng còng trĩu nặng nỗi bơ vơ…
Con của mẹ dấn thân đền nợ nước
Thịt xương con hòa lẫn núi sông này
Hồn đã góp ánh sao đài chiến thắng
Vẫn cồn cào thương bóng mẹ chiều nay…
Bài 8
THĂM LẠI NGHĨA TRANG
Thơ: Nguyễn Dậu
Nay tôi về thăm lại nghĩa trang xưa
Nơi anh nằm và đồng đội anh ở đó
Hàng dọc hàng ngang khắp mọi miền đều có
Đất nước tự hào và mãi mãi khắc ghi.
Tổ Quốc cần anh cất bước ra đi
Bỏ lại sau lưng tình yêu vừa chớm nở
Bỏ lại giảng đường và những trang sách vở.
Bỏ lại hương nồng và một bóng hình ai.
Anh lên đường làm nhiệm vụ đời trai
Năm mươi năm ngày tháng cứ dặm dài
Bao nỗi nhớ cứ mong ngày trở lại
Đôi mắt mẹ đã mờ lòng tê tái
Ngày trở về cho mẹ được vui hơn
Nhưng ngờ đâu nơi ấy giữa trường sơn
Anh ngã xuống trong vô vàn thương nhớ
Anh ngã xuống khi mùa hoa ban nở
Đất nước khải hoàn đang viết bản hùng ca
Bắc Nam Trung ta về lại một nhà
Vang khúc hát dựng xây đời no ấm
Cờ đỏ tung bay trên trời cao lồng lộng
Đất nước thanh bình dân tộc mãi khắc ghi
Chiều nghĩa trang như ai nói thầm thì
Hương nghi ngút trong nắng chiều tĩnh lặng.
Chúng tôi về trong nỗi đau nghẹn đắng
Thương nhớ vô vàn đồng đội của tôi ơi…!
Bài 9
TÌM MỘ BẠN TRONG RỪNG
Thơ: Nhà Thơ Lão Nông
Nơi này bắc sông Mĩ Chánh
Quanh co uốn lượn sông Nhùng
Nơi này là khu Trường Phước
Nơi này năm ba năm trước
Đồi xanh bom Mỹ xới tung
Nơi này một ngày tháng bảy
Đồng đội năm thằng nằm lại
Đến nay họ vẫn ngủ rừng
Nơi này lòng tôi rưng rưng
Như thể đời tôi mắc nợ
Cả đời sẽ không thể xóa
Nếu không đến lại nơi này
Nén nhang thắp giữa đỉnh đồi
Chắp tay khấn cùng trời đất
Đồng đội nằm đâu lẩn khuất
Hiển linh dẫn dắt chân tôi
Đây rồi bao nhiêu hầm đất
Còn in dấu ấn thời gian
Những hố bom thù rộng hoác
Như đang tự thú trời xanh
Ta thấy lòng mình bão loạn
Đang trong mù mịt bom rơi
Đồng đội năm thằng sõng sượt
Cắn răng chôn bạn lưng đồi
Cuống cuồng bàn chân ta bước
Cuống cuồng bàn tay chặt phát
Cuống cuồng nhìn vào dấu vết
Cuống cuồng bao nỗi hoài nghi
Một ngày mệt mỏi tứ chi
Một ngày trong rừng tìm bạn
Một ngày niềm tin không cạn
Một ngày gọi những ngày đi…
Bài 10
TƯỞNG NHỚ ANH
Thơ: Đoàn Văn Tiếp
Em về Đắk Lắk thăm anh
Những người đồng đội quân hành ra đi
Hiên ngang chiến đấu sợ gì
Xa nhà tạm biệt mùa thi lên đường
Xa cha mẹ lẫn người thương
Hi sinh anh dũng kiên cường chẳng lui
Nhớ anh lòng dạ bùi ngùi
Hòa bình độc lập niềm vui chưa tròn
Tượng đài liệt sĩ dấu son
Hàng ngàn ngôi mộ vẫn còn nằm đây
Nhớ anh tháng bảy chốn này
Vào ngày hai bảy lệ cay xa người
Thắp hương dòng lệ tuôn rơi
Anh đi chiến đấu nguyện đời hi sinh
Thương anh thương mọi chiến binh
Cắm hương từng mộ… nghiêng mình nhớ ơn.
Bài 11
CẬU TÔI
Thơ : Nguyễn Văn Nam
Cậu tôi chiến sĩ quân y
Nghe tổ quốc gọi ra đi diệt thù
Tạm biệt miền đất Trung du
Cậu đi chiến đấu bao mùa xuân qua
Chiến trường biền biệt phương xa
Tình yêu gửi lại quê nhà hậu phương
Bao năm lăn lộn chiến trường
Trạm phẫu dã chiến tiền phương cứu người
Đức Hòa Đức Huệ một thời
Long An khói lửa rực trời đạn găm
Chẳng nề vất vả gian truân
Hi sinh dâng hiến tuổi xuân của mình
Khi đất nước được yên bình
Cậu tôi ở mãi tuổi xanh đời người
Để lại nuối tiếc khôn nguôi
Bao nhiêu mơ ước cuộc đời dở dang
Quê nhà đất mẹ Văn Lang
Vẫn còn in dấu chân chàng thanh niên
Vì quê hương đất mẹ hiền
Ra đi chiến đấu mà quên thân mình
Để trời rạng ánh bình minh
Để cho tổ quốc hòa bình đẹp tươi
Giờ thì cậu đang mỉm cười
Cùng bao đồng đội vui nơi vĩnh hằng!