Giới thiệu 24 bài thơ hay viết về "Mùa ký ức trở mình" - DIỄN ĐÀN VĂN HỌC - MÙA HOA

Giới thiệu 24 bài thơ hay viết về “Mùa ký ức trở mình”

THÁNG TÁM – MÙA KÝ ỨC TRỞ MÌNH

Biên tập: Sông Thương                                      Thiết kế ảnh & trình bày web: Vọng Thanh

꧁꧂

Tháng Tám về, không ồn ào, cũng chẳng rực rỡ, chỉ lặng lẽ như một bản nhạc trầm ngân giữa mùa sang thu. Gió dường như dịu hơn, trời cao hơn, và nắng thì thôi gay gắt, chỉ đủ ươm mềm những kỷ niệm nằm yên trong góc nhỏ trái tim.

… Có một điều gì đó rất đỗi mong manh. Là chiếc lá đầu tiên rơi trên hiên cũ, là buổi chiều nghiêng bóng, là mùi hoa sữa chớm nở đâu đây làm lòng người chợt nhớ, chợt bâng khuâng giữa nhịp điệu Tháng Tám. Như thể ai đó vừa khẽ gõ vào miền ký ức, đánh thức những điều tưởng chừng đã ngủ quên từ lâu…

… Vâng, tôi hay gọi tháng Tám là mùa của lòng mình. Không còn trẻ để mơ hồ, cũng chưa quá già để thôi xúc động. Chỉ là, đủ dịu dàng để biết thương lấy những ngày đã qua, và đủ bình tâm để chờ đợi những gì sắp tới. Những điều không nói thành lời, tháng Tám hiểu, tháng tám thương và nhắc nhớ những điều chưa kịp hoàn thành… Và những điều từng làm ta tổn thương, tháng Tám khẽ vuốt ve bằng hơi thở mùa thu dịu nhẹ

… Tháng Tám – tháng của những chuyển mình nhẹ tênh mà sâu lắng. Tháng của người biết lặng im mà vẫn yêu cuộc đời bằng tất cả chân thành. Và là tháng dành cho những trái tim luôn hướng về điều đẹp đẽ, dẫu thời gian có trôi và không trở lại…
Ta và bạn cùng đón một tháng tám thật nhiều ý nghĩa. Và hãy hoàn thành mục tiêu mà mình đã đặt ra bạn nhé!

___________________

1- MÙA KÝ ỨC TRỞ MÌNH

Em đi qua tháng bảy
Tạm biệt một mùa thương
Những thanh âm từ biển
Gợi nhớ sóng đại dương

Em về đây tháng tám
Nắng níu nhẹ bước chân
Khoảng trời mây xanh ngát
Gió bỗng hóa dịu dàng

Có loài hoa mắc cỡ
Nép bên phố ngại ngần
Bàn tay em bé nhỏ
Hứng giọt nắng mùa sang

Về qua miền ký ức
Lặng nghe bản nhạc xưa,
Giữa bộn bề cảm xúc
Trong gió chiều xôn xao

Vạt thương xen kẽ lá
Trong góc nhỏ trái tim
Hoàng hôn nghiêng bóng hạ
Mùa ký ức trở mình…

Sông Thương
.02.8.2025
___

 

 

2- THÁNG TÁM VÀ EM

Vẫy tay chào tháng tám
Mùa thu ươm nắng vàng
Lá rơi ngang mắt lá
Nụ cười em mượt mà.

Giơ tay em hứng gió
Lung lay một chút tình
Ngó nhìn qua lăng kính
Lặng thinh không lời bình.

Trần Mỹ Nhân
1/8/2025
____

 

 

3- MƯA ĐÊM
Tg: Cái Văn Hoàng

Tháng tám
nghe hạt mưa đêm
Làm nồng
giấc ngủ
làm mềm giấc mơ

Tháng tám
ngồi đếm mưa buồn
Tự nhiên
nhớ…
đến cái hôm em cười

Thế là, chờ sáng để tươi
Cái
toả nắng
kết thành lời bài thơ

Mưa gần
nhớ sợi mưa xưa
Ngày em buộc tóc dưới mưa,
đuôi gà

Tháng tám hẹn em xuống nhà
Lời em rả rích tưởng là… đang mưa./.
…..

 

 

4-THƠ TÌNH THÁNG TÁM
Tác giả: Hoài Phố

Hạ nhường chỗ để thu về xanh mát
Gió heo may cuốn vạt nắng nhẹ nhàng
Hoa sữa nồng thoang thoảng những riêng mang
Con phố nhỏ dịu dàng như muốn nói.

Hạ ngoảnh mặt để lòng sao cứ dõi
Tháng tám về em gói trọn lời yêu
Nỗi nhớ anh mong đợi cả những chiều
Đàn buông phím lửa thiêu hồn thiếu nữ.

Bởi tháng tám bóng hình ai đã ngự
Em chỉ cần một thứ để riêng thôi
Trái tim ngoan ấm áp chỗ ta ngồi
Vầng trăng khuyết như môi hồng chạm vỡ.

Bao khao khát nghèn nghẹn trong nhịp thở
Tình nồng nàn mà cứ ngỡ chiêm bao
Mình kề vai say đắm đuối ngọt ngào
Hồn ướp mật xuyến xao hoài phố nhỏ.

Ta gói ghém mảnh tình côi vào gió
Chờ thu về để ngỏ những si mê…

——

 

 

5- YÊU XƯA THÁNG TÁM
(Thành Công Lý)
———-

Nàng đi từ nhà trên xuống nhà dưới
Rồi lại khập khểnh đi lên nhà trên
Ngày không đến mười lần nàng đã đuối
Từng bước chân đau mà không dám rên!

Ôi, thương làm sao người yêu của tôi
Hai mươi năm trước hãy còn rắn chắc
Bắp chân thon tròn trắng như hạt bắp
Cùng tôi chơi cầu lông mỗi buổi chiều

Tuổi tác chất chồng mỗi lúc một nhiều
Những khớp xương mòn dần theo năm tháng
Cho đến một ngày làm sao giữ dáng
Thẳng thớm bây giờ đi đứng vẹo xiêu

Gần tám mươi rồi nhưng tôi vẫn yêu
Người đàn bà vào mùa thu tháng tám
Bước vào đời tôi mắt môi ngời rạng
Hơn năm mươi năm tôi chưa từng rời

Hôm nay cầm tay em, lòng bùi ngùi
Bàn tay búp măng giờ răn reo hết
Kỷ niệm xưa tuy chỉ còn leo lét
Tôi vẫn ôm hôn người bạn trăm năm!

(Thương tặng vợ tôi, 6/8/2025)
___

 

 

 

6- XE ĐẠP THU

Lá reo vàng lối nhớ
Em đâu xe đạp mơ
Con đường xưa ngút gió
Cho ta tím đợi chờ.

Chiều nôn nao hò hẹn
Tan trường áo trắng bay
Ta cùng băng phía mộng
Vòng thương ôm cho đầy.

Dừng quán quen chè ngọt
Thơm tình ta bên nhau
Hương sữa nồng nàn đượm
Thoảng hương yêu buổi đầu.

Ta về lá nối lá
Phố nối dài mênh mang
Xe đạp Thu ngơ ngác
Ta chở nỗi buồn vàng…

Mỹ Tho, 4/8/2025
Nguyễn Nguyên Phượng
——

 

 

7- THU TỰ TÌNH

Em tự hỏi “Sao chúng mình yêu nhau?”
Cõi nhân gian biết bao người xa lạ
Bỗng gặp nhau giữa dòng đời hối hả
Tay trong tay mình trao những ân tình.

Phố chiều nay giọt nắng thật lung linh
Gió mùa thu thì thầm tình ca cũ
Em bên anh quên âu sầu, ủ rũ
Trao men say, khao khát với nồng nàn.

Anh thấy không thu tháng tám dịu dàng
Như tình ta ngọn lửa tình âm ỉ
Cơn gió nao như lời anh thủ thỉ:
“Yêu anh thật nhiều,
yêu anh mãi,
nghe em!”

Thơ: Phạm Thị Diệu Thu
___

 

 

8- EM CÔ NÀNGTHÁNG TÁM
Thơ: Tố Mai

Em cô nàng tháng tám
Gánh trĩu cả hai mùa
Nửa bên ni cuối hạ
Nửa bên nớ đầu thu

Em cô nàng tháng tám
Hoa sữa thơm nồng nàn
Dịu dàng màu của nắng
Hây hẩy chút heo may

Em cô nàng tháng tám
Chập chững bước vào thu
Vấn vương tiếc mùa cũ
Bâng khuâng hạ úa vàng

Em cô nàng tháng tám
Khẽ khàng chiếc lá rơi
Mắt xa xăm diệu vợi
Chênh chao một góc trời

Em cô nàng tháng tám
Sóng sánh giọt sương mai
Ngất ngây hương tình ái
Chớm mùa thu yêu đương./.
__

 

9- TÔI ĐI
Thơ: Lê Yên

Tôi đi đón ánh bình minh
Toả khắp non sông,
toả ruộng đồng
Rạng ngời tia nắng trên hoa lá
Xuống phố cười vui cùng trẻ già

Tôi đi nhặt nắng hoàng hôn
Nhặt gió bên sông,
nhặt ráng chiều
Nhặt mây phiêu lãng bên trời vắng
Nhặt lấy tôi về giữa mênh mông

Phố vẫn còn quen sao tôi lạ…
Con đường ngập nắng tuổi đôi mươi
Nhìn cô thiếu nữ cười năm ấy
Bàng hoàng như thể vừa nhận ra…

Tôi đi đón lấy cuộc người
Mà đau tiếng khóc đầu đời tôi ơi!
Tôi về tóc bạc da mồi
Thời gian đã ngắn nụ cười cũng thưa.

Sài Gòn 08/2025
___

 

 

10- NHỚ MÃI MỘT CHIỀU THU
Thơ: Vọng Thanh

Anh nhớ mãi một chiều thu…
Đến đó…
rồi mình chia tay từ biệt
Mắt em
chợt chiều biển biếc
Mắt anh thành cánh buồm xa.

Anh nhớ mãi một sân ga…
Vội vàng
tan như sóng nước
Sợ chạm
Buồm anh giăng mắt
Vụn về sao thế?
… mà thương.

Anh nhớ mãi một quán cơm
Bên đường
có tên “Bao Cấp”
Em như người dẫn viên du lịch
Ngọt ngào giọng nói đặc trưng…

Rồi…
từ phút đó
là em…
Mãi hiện về trong tim anh cất
Một ngày
ánh mắt vương thương
Là từng chiều hoàng hôn rạo rực.

Xin em
một thôi, giây phút…
Ta hôn
như nắng hôn em
Ta hôn
như sóng hôn bờ cát
Thảo thơm một chút môi mềm

Xin em
được lần, lầm lỗi
Còn hơn lọn gió hoang vu
Để ta về nghe biển gọi
Thì thào vỗ một giấc thu…
——

 

 

11- THÁNG TÁM VỀ
Thơ: Lê Văn Trước

Hạt nắng ban mai chợt vừa ló dạng
Tháng Tám mưa trắng xóa bầu trời
Sài Gòn vẫn mùa mưa, mưa trong nắng
Sớm mai nắng mưa bất chợt rơi rơi.

Tôi lại nhớ một thời xa xưa đó
Mình sóng đôi, dù che nắng che mưa
Lá me rụng, phủ đầy trên góc phố
Ta một thời thương nhớ mấy cho vừa.

Em một thời áo dài bay trong gió
Ta một thời ấp ủ mãi lời yêu
Để gió cuốn bay xa một buổi chiều
Lặng lẽ ngắm mặt trời rơi trên phố.

Phố vẫn thế, vẫn trời mưa trời nắng
Nửa thế kỷ vòng tròn lặng lẽ trôi
Em xa rồi tôi nghe lòng trống vắng
Sài Gòn thế, vẫn nắng, vẫn mưa rơi.

Con phố nhỏ, ngôi nhà giàn hoa giấy
Hoa vẫn đỏ, ngày tháng vẫn qua đi
Mưa đêm vắng rì rào khe khẽ nhắc
Tháng Tám về, mưa thấm lạnh vào vai.
——

 

 

12- HƯƠNG THU TỰ BẠCH
Thơ: Hồ Dệch 

Tìm dư ảnh bóng hình thơ dại
Biệt bẳng tin nhau nhớ ngất ngây
Viết ngược tình thơ giùm gởi gió
Tha nhân lạc nẻo khuất trời tây

Thơ vần chuốt chải lời trao gởi
Trĩu nặng ân tình mãi trọn thương
Trở gió thu về qua dốc ngược
Bao nhiêu kỷ niệm vẫn còn vương

Thu sang ước vọng cố nhân về
Lạc nẻo tri âm thoáng não nề
Náo nức bờ thương mòn mỏi đợi
Vàng hoa cúc nở chẵng còn mê

Vườn thơ vắng bạn buồn yên ắng
Lá rụng bên thềm rải hắt hiu
Gió lặng lòng trà đơn bóng lẻ
Tương phùng đợi mãi bóng sang chiều
——

 

 

13- CẢM XÚC GIAO MÙA

Thơ: Xuân Trinh

Trời sáng nay đẹp lạ
Nắng vương dịu bờ vai
Hàng cây xanh phiến lá
Cảm ơn đời sớm mai

Lời chim hồn nhiên quá
Rộn ràng thanh thoát ca
Nghe heo may làn gió
Lòng nở nhẹ đóa hoa

Dường như giao mùa vội
Hạ đi bước chân buồn
Dư âm mùa đọng lại
Nghe vàng thu cuối chiều.
——

 

 

 

14- MUỘN MÀNG
Thơ: Đinh Việt Tú

Muộn màng giọt nước mắt rơi
Bởi chưa từng nói một lời thứ tha
Khi đời còn mẹ còn cha
Lời yêu cũng dấu thật thà trong tim

Muộn màng là lúc kiếm tìm
Một hình bóng cũ cánh chim xa rồi
Lúc cơ hội đến với đời
Vô tình lại để tuột rơi hữu tình

Muộn màng là lúc bình minh
Tới nơi còn mỗi mình mình, bến không
Thuyền đầy thuyền đã sang sông
Một lời chậm ngỏ để lòng ngẩn ngơ

Muộn màng là lúc bất ngờ
Nhớ quên quên nhớ dại khờ đổi nhau
Nhận ra, nắng đã nhạt màu
Còn bao lâu nữa con tàu vào ga?
23/07/2025
——

 

 

15- THU
Thơ: Nam Nguyễn

Thu về rồi chăng, phải không em
Đã nghe tiếng lá rụng bên thềm
Gió thu se lạnh vương tà áo
Trời đất giao hòa khúc nhạc êm

Thu về, trải khắp chốn nhân gian
Nghe thơm hương sữa thật nồng nàn
Áo ai xanh thắm như màu cốm
Giữa sắc trời thu nắng hanh vàng!
——

 

 

 

 

16- TA. RƯỢU VÀ THƠ
Thơ: Phan Trường Hiệp

Thơ nửa túi lời đâu bất hủ
Rượu lưng bầu sao đủ để say
Thì thôi cạn nốt chung này
Đất trời nghiêng ngã, kệ thây đất trời

Hồn mê khúc buông lời viễn cảnh
Rót vào thơ ảo ảnh tình xa
Triền miên mộng mị yêu ma
Đau niềm thi hứng, khạt ra thiên sầu

Uống là để cho hầu đỡ khát
Cho tỏ tường đắng chát trong men
Trường thơ tách bạch sang hèn
Giữa dòng nhân thế rối ren điệu cuồng

Thơ muốn cởi trần truồng chân ý
Ngại loã lồ nên chỉ bâng quơ
Lưng bầu rượu cũng mập mờ
Nửa say, nửa tỉnh, nửa hờ hững yêu

Nghĩ cũng lạ bao nhiêu lạc thú
Sao rượu hoài bù khú cùng thơ
Nghiệp vương từ bấy đến giờ
Ý chừng cũng đã, dại khờ…ta ơi
•~~~~•
Sợ thơ không đủ thành lời
Rượu đem ta ướp cho đời ngất ngư./.
——

 

 

 

17- LỠ RƠI…
Thơ: Ngọc Mai

Lỡ rơi một ánh chiều thu
Lặng thầm xa vợi sương mù ngẩn ngơ

Lỡ rơi năm tháng đợi chờ
Em mang kỉ niệm nhuộm thơ dịu dàng

Lỡ rơi khúc nhạc miên man
Vườn yêu vừa chạm ngập tràn xuyến xao

Lỡ rơi ước hẹn ngọt ngào
Duyên tình chưa thắm lạc vào hư không

Lỡ rơi một thoáng hương nồng
Nụ tình rơi rụng bên dòng thời gian 

Lỡ rơi một thoáng ngỡ ngàng
Hương lòng chưa trả muộn màng từ đây 

Lỡ rơi năm tháng hao gầy
Nhớ mùa thu cũ rụng đầy xót xa

Lỡ rơi giây phút phôi pha
Vẽ hoàng hôn tím nhạt nhòa chân mây

Lỡ rơi ánh mắt hao gầy
Đợi mùa thu vỡ chạm đầy niềm riêng

Lỡ rơi chỉ một cái tên
Mỗi khi nghĩ đến ngọt mềm bình yên

Lỡ rơi tháng tám im lìm
Ta về lạc giữa muôn nghìn nhớ nhung
——

 

 

18- NỖI NHỚ
Thơ: Trung Đặng

Gửi một niềm tin tận đáy lòng
Cho ngày tái ngộ thỏa chờ mong
Từ khi bóng nhạt mưa tràn lối
Độ lúc hình phai nắng cạn dòng

Ái kỷ còn đây nào đã mất
Tri tình vẫn vậy chửa vênh cong
Bao mùa Hạ tới Ve sầu gọi
Nỗi nhớ Xuân,Thu trải kín phòng

HÀ NỘI 10-6-2025
_____

 

 

19- TƯỞNG CHỪNG ĐÃ PHÔI PHA.
Thơ: Phu Đường

Dưới vạt ráng mỡ gà
em ngồi vẽ ta…
tóc xế buổi bung xòa trong gió vội
lác đác lá rơi theo chân mùa tới,
em khúc khích cười…
nhìn vũ trụ vào thu!

Khe khẽ hát bài “Bao giờ biết tương tư”

*
nhẹ bút khỏa theo chiều nghiêng thác đổ
vết mực chùng loang
vô tình tô một tone màu giông tố
như mặc định thầm
riêng sẹo rỗ đời ta!

Sông cạn dòng
chưa đủ chở phù sa
những nốt lặng
chưa đủ viết lời tình ca không tuổi
ta thấy trong em ánh nhìn bối rối
sóng chênh vênh khuấy động mắt thu hồ.

Cuộn gói mình giữa góc mảng tranh thô
tự đạp bóng trên xô bồ nông nổi
xào xạc dưới bàn chân
tiếng vọng của yêu thương, thiện lương
và chuông cầu sám hối
áo đa mang chẳng giấu nổi hình hài.

Kí ức cựa mình
không còn dấu liêu trai
chỉ có ảnh tà ôm vài tia nắng sót
sắc mỡ gà dệt thu chiều vàng vọt
như của thủa nào
đã qua
và đã xa.

Tháng tám ngày này
tưởng chừng…
… đã phôi pha!
____

 

 

20- CÓ MỘT MÙA THƯƠNG
Tg: Hoa Mộc Lan

Có một mùa thương nhớ
Theo tháng tám bay về
Nắng vàng như trải mật
Hoa lá tình si mê.

Có một mùa thương nhớ
Vẫn nhớ mãi không quên
Đôi ta từng hò hẹn
Tay trong tay môi mềm.

Kỷ niệm xa vời vợi
Thời gian không đợi chờ
Tầm tay ngoài tầm với
Xót xa chuyện ngày xưa

Tháng tám buồn muốn khóc
Anh có còn nhớ không
Mùa thương qua thật vội
Kỷ niệm về mênh mông…!
….

 

21- MÙA THU ĐẾN
Tg: Đỗ Thúy Mơ

Thu vừa đến sáng nay rồi em nhỉ
Để chiều về lơ lửng áng mây trôi
Sáo diều kia ai thả nó lên trời
Bềnh bồng mãi với không gian màu tím.

Chiều thu vàng tiếng hát nghe ngọt lịm
Rót vào lòng say đắm đến mê ly
Cánh đồng quê lưu luyến tiễn hạ đi
Chỉ còn lại xanh rì màu lúa mới.

Ngoài đầu ngõ thoảng thơm mùi hương vối
Chú ve sầu lười biếng trốn nơi đâu
Tháng bảy về rả rích giọt mưa ngâu
Thu nhè nhẹ bước qua ngày hạ cuối.

Kia vài đám cỏ may trông bối rối
Nắng hao gầy soi sợi nhớ chênh chao
Bông lục bình lặng lẽ nép bờ ao
Đang chờ đợi hạt sương về trong tối

Mùa thu đẹp ta cùng nhau chung lối
Lời thì thầm đưa nỗi nhớ lên môi
Tay trong tay xao xuyến mãi không dời
Hẹn nhau nhé… Heo may về trước ngõ.
____

 

 

 

22-TÔI ĐI TÌM MÙA THU
Tg: Nguyễn Dậu

Tôi đi tìm những mùa thu.
Để nghe trong gió lời ru vọng về .
Gót mòn in dấu chân quê
Hình như thu đã đang về đó em.

Đong đưa giọt nắng bên thềm.
Mùa thu với những diệu êm nồng nàn
Chợt buồn lòng mãi miên man.
Ta đi tìm những mê hoang bụi trần

Mùa thu chợt những bâng khuâng.
Nghe như thu đã bao lần chia xa
Tình xưa giờ cũng phôi pha.
Ta em hai ngã đôi là bến mơ.

Mùa thu em đến bao giờ
Để ta cứ mãi ngẩn ngơ đi tìm
___

 

 

23 – BÓNG CHIỀU
Tg: Lưu Phong Nhàn

Tháng tám lá rơi ngập ngõ dài
Nắng hun vàng vọt góc chiều phai,
Người chưa dừng bước rong hồ hải
Mặc gió chung chiêng lược tóc cài.

Góp nhặt thương yêu mùa vụng dại
Trải lên gối mộng buổi kề vai,
Hương nồng vẫn đượm mùi nhân ngãi
Mà cánh võng tình thiếu dáng ai.

Từng hứa đợi chờ thu trở lại
Thơ duyên ru tiếp giấc trang đài
Chừ quên hẹn ước, phiêu du mãi
Chùng rối tơ lòng bạc, tóc mai.

Đò duyên đỏng đảnh chênh chao máí
Bến nợ mòn in lún dấu hài
Một khúc sông tình nghìn sóng trải
Bóng chiều ủ dột nắng thiên thai!

8/2025

 

 

24- TÌM…
Tg. Người ẩn danh

Ta lang thang mang khúc kinh cầu
Đi giữa bình nguyên xanh nối sơn cước mòn vắng gió,
Có dấu chân ngoan cừu non
lẳn trong vuốt sói già
giấu trong liếp cỏ
Rổn rảng những tạp âm phô
khốc khô
loang loáng dưới màu trăng.

Ta tìm nhặt thêm những nhịp trắc bằng
Rớt giữa ngưỡng thu
còn dư âm hạ
Cả tiếng chim bình minh véo von sau phiến lá
Cất vào túi đời chưa đủ những cơn say.

Tự đạp bóng mình dưới nắng ban mai
Đi tìm sắc pha lê nguyên lành
bên những dằm sứ vỡ,
Đôi bàn tay vấy vá
Bụi loang màu pha kí ức ngày xanh.

Đàn thời gian thanh thanh
Ta đi tìm nhau
tròng trành phím lạc
Khúc nhạc buổi nguyên sơ
cựa cằn theo gió bạt
Lững lờ
niệm thức mùa duyên.

Ta lại tìm biến tấu buổi nhớ quên
Bài thơ thủa lắc lơ
cái tên chưa kịp đặt
Con chim khách trên đồi
nhẩn nha câu hát
Lí lơi… nỗi khát cuộc người.

Ta tìm ta…
nhặt nhạnh
tháng năm rơi!

Giữa miền arsen. Aug’25

 

Leave Comments

0976712244
0976712244