KHAO KHÁT MỘT THÁNG BA
TG : Ngô Bình
Đã lâu rồi
Tháng ba của em bị bỏ quên
Gùi thương nhớ
lang thang em đi tìm dĩ vãng
Hoa cải đã trổ ngồng theo năm tháng
Dòng sông xưa cũng vắng một con đò
Đã lâu rồi
Em vẫn đi tìm sợi nắng tháng ba
Mùi hoa bưởi có còn đọng hương trên tóc
Gió hắt hiu mang cái lạnh nàng Bân se sắt
Hoa gạo rụng đỏ bầm xao xác một niềm riêng
Mong một lần anh về… mang chút nguồn thương
Khơi lại khoảng trời anh ra đi… bỏ lại
Từ ấy…
Em cũng mang tóc thề ra phơi suốt thời còn gái
Vương vấn áo ai dài màu xoan tím chờ mong
Anh có về với mùa thương cũ được không?
Để em vin ngọn gió xuân tắm lại nắng hồng
Gom chút hương xưa… vẫn nồng nàn trong hơi thở
Dẫu nghiêng chiều xác hoa bay vụn vỡ
Rưng rức lòng
bởi em còn khao khát
một tháng ba.
Tác giả : BÌNH NGÔ
8/3/2023 
……………………………………………………………………..
VỚI KHAO KHÁT THÁNG BA
của TG : Ngô Bình
“ Đã lâu rồi”
của chị lưu luyến mãi trong em.
Tháng ba,em ngỡ như thời quá khứ lấn át thời hiện tại.
Sắc hương hoa trắng xóa, phủ đầy cành,
tim tím hoa xoan,nghiêng chiều gió xuân làm chộn rộn nỗi lòng TG, khiến chị trở trăn khó ngủ “ lang thang “ tìm dĩ vãng riêng mình.
Đó là những điều lặng lẽ,độc thoại chỉ có ở TY..
Hoa cải trổ ngồng, “ đổ vạ” ven sông, im lìm khe khẽ.
Lối mô phỏng tĩnh lặng, dẫn lối em tìm những
sợi nắng sàng sê, sê sảy, đọng lại trong em những lãng đãng xanh trời.
NÀNG BÂN, chẳng còn kịp trao áo cho chồng nữa.
Cái lạnh se sắt ấy, chuyển nắng Xuân rồi.
Cảm xúc hay đến nao lòng em chị à .
Hoa gạo rụng, đỏ bầm xao xác một niềm riêng.
Thật đúng là đỏ “ bầm”.
Chị của em, chọn từ thật kín kẽ chả còn chỗ để em khám phá nữa.
Em đang vụn vỡ,
bởi một chiều xao xác của chị,
rưng rức
vò xé trái tim em ..
bởi tháng ba đã trở về trong hơi thở nhân gian
Lấn cấn quá chị à.
Xin chúc mừng chị bởi bài thơ quá hay.
Lời bình : Phùng Loan