ĐÊM XÔ. Thơ – Vọng Thanh Qua lời bình – BTV Kim Hoa.
Là tên tựa đề một bài thơ tình mặn! Cho phép tôi được gọi theo nghĩa bóng như thế! Riêng cá nhân tôi, thì nhà thơ Vọng Thanh sáng tác bài thơ này đã chạm đến độ chín của vị giác ngọt ngào thượng thừa. Ngoài những ngôn từ tinh tế ẩn dụ, đến giai điệu, còn đằng sau cả một chuỗi dài câu chuyện tình đêm lãng mạn.
Nhưng sao lại gọi là đêm xô? Khi bị xô thì người ta thường loạng choạng gắng cưỡng lại để khỏi bị ngã xuống. Tựa đề bài thơ rất tượng hình! Và nội dung bài thơ anh cũng diễn tả theo lối ấy. Chắc là đêm sẽ làm cho anh liểng xiểng lắm đây! Mời độc giả cùng khám phá thêm về bài thơ cùng KH nhé!
“Đêm trắng muốt
phơi bên bờ ảo vọng…”
Người ta thường mô tả đêm đen, màn đêm không trăng sao, tối như mực, tối như đêm ba mươi. Hoặc đêm trắng là muốn nói người không ngủ được và thức trắng đêm.
Nhưng đêm trắng muốt thì chỉ có Vọng Thanh.
Trắng muốt là hình ảnh người con gái có làn da trắng quyến rũ chứ đêm đâu…? Tác giả điêu quá! Đã vậy còn “phơi trên bờ ảo vọng”
Ảo vọng là mơ thôi chứ có thật đâu! Nên anh đã đem người con gái ấy vào trong mơ, và mơ thì đâu có bị đóng thuế, đâu có trả phí như vào cung lâu! Nên thoạt vào câu đầu tiên, anh đã vồ vập cho người ta nằm phơi trắng muốt. Phải là trần trụi không có gì che thì mới thỏa con mắt đa tình, hau háu ấy mà! Cho nên tính từ trắng muốt vừa mô tả nét đẹp quyến rũ của người phụ nữ, vừa muốn nói đến đêm trắng của hai người yêu nhau.
Chỉ vỏn vẹn một câu thơ mà anh đã tài tình gói nguyên một ý tưởng táo bạo khao khát một cuộc yêu của một con hổ đói ngấu nghiến miếng mồi non trắng muốt. Câu kế tiếp đã diễn tả hai người trong mơ, đẹp như thơ vậy.
“Sóng giỡn tình xô ngã phía, tôi – em
Con thuyền nhỏ
trôi
giữa dòng lơ lửng
Vớt tôi lên
qua khỏi vực khát thèm”.
Đọc đến đây tôi như khựng lại, anh dùng nhân cách hóa sóng như một động vật, hơn thế nữa là anh khoác tình cảm của con người biết đùa, biết giỡn lên sóng. Nên ta tưởng là sóng xô. Sóng vuốt ve hai người lênh đênh trên con thuyền giữa biển. Họ trao nhau một tình yêu vẹn nguyên. Họ thuộc về nhau, và EM đã làm thỏa mãn TÔI! Nhưng rồi…
“Đêm loạng choạng
mượn sào thơ chống đỡ
Nửa mảnh chăn
xộc xệch
vẻ dỗi hờn”
Nửa mảnh chăn có nghĩa là không nguyên vẹn. Có lẽ TÔI đang ở tình trạng cô đơn và vì thế đã mượn thơ để làm điểm tựa để vượt qua sóng đêm. Bởi đó chỉ là mơ nên khi chợt tỉnh thì TÔI mới hụt hẫng đến nỗi cái chăn cũng phải dỗi hờn.
Và cứ thế, đêm cứ chập chờn, chợt tỉnh chợt say giấc:
“Đêm mãi thế
sóng bồng bềnh chao giấc
Mảnh chăn bông căn gác gỗ trở buồn”
Khi ngủ thì mơ, khi thức thì buồn. Buồn vì cô đơn, với căn gác gỗ và mảnh chăn bông.
Và TÔI ao ước, mong chờ…
“… đợi nàng tiên mô độc mộc
Chèo con thuyền
lướt sóng
đậu bãi đêm…”
Để kéo TÔI khỏi sóng đêm thoát được cảnh trở giấc làm cho TÔI mệt mỏi, cô đơn và mộng mơ.
ĐÊM XÔ mang ẩn ý của anh, cũng như nội dung và đoạn kết bài thơ anh muốn truyền tải.
Tất nhiên là không phải sóng của biển rồi. Mà đây chính là sóng đêm…! Biển đêm…/ Thuyền tình đêm/ bờ bãi đêm/ và cả ánh trăng đêm lồ lộ nguyên vùng chưa đầy mười sáu… Trăng cũng là hình ảnh người con gái. Và trăng ở đây chưa tròn mười sáu. Hay người ta thường gọi là trăng non. Mà thường đa số ai cũng thích rau sạch, rau non ấy mà!
Vậy nên khi đọc đến đoạn kết của câu đầu tiên ta mới hiểu được ngọn ngành ra từ SÓNG, mà anh đã lập đi lập lại đến 3 lần. ” SÓNG giỡn tình…/ SÓNG bồng bềnh chao giấc…/ SÓNG đậu bãi đêm/”.
Tình yêu lãng mạn và ngôn tình của Vọng Thanh mô tả người phụ nữ một cách trân trọng và đầy quý phái, làm cho tính dục thăng hoa đến tuyệt đỉnh thánh thiện. Em đã “vớt tôi lên” bàn tay quyền lực của em và quyền lực của sự trao thân trong thơ anh thật đáng yêu! Kim Hoa rất ngại đọc thơ tình mặn. Nhưng với bài thơ này, nhà thơ Vọng Thanh viết mặn thật khéo. Ta đọc, nhận thấy mặn nhưng không thấy đỏ mặt mà ngược lại có cái nhìn thật hơn, trân trọng hơn về tình yêu và về tính dục. Vì thế, Kim Hoa mạo muội viết cảm nhận của mình với bài thơ hay và mang tính nhân văn thật cao.
Xin mời độc giả đọc trọn vẹn bài thơ tình ĐÊM XÔ cùng Kim Hoa thử xem có mãn nguyện chưa nhé!
ĐÊM XÔ
Đêm trắng muốt
phơi bên bờ ảo vọng
Sóng giỡn tình xô ngã phía, tôi – em
Con thuyền nhỏ
trôi
giữa dòng lơ lửng
Vớt tôi lên
qua khỏi vực khát thèm.
Đêm loạng choạng
mượn sào thơ chống đỡ
Nửa mảnh chăn
xộc xệch
vẻ dỗi hờn
Trăng lồ lộ nguyên vùng…
chưa mười sáu
Ta mơ màng vỗ góc khuất mơ đêm.
Đêm mãi thế
sóng bồng bềnh chao giấc
Mảnh chăn bông căn gác gỗ trở buồn
Mong chờ đợi nàng tiên mô độc mộc
Chèo con thuyền
lướt sóng
đậu bãi đêm…
#vọngthanh 🖊