Em Đi. Tg – Mùa Nhãn Chín. Lời giới thiệu nhà văn Le Yen
———————————-
Bên ngoài trời đang mưa. Cơn mưa lớn phong kín hồn người với âm thanh giọt rơi theo từng cơn gió. Mưa và gió đang đuổi xô nhau, trút cho hết cái oi bức ban ngày. Tối thứ bảy ngồi nhà thả hồn theo bước thi nhân… Và ai đó chỉ với hai câu lục bát mà như con tàu, trĩu nặng tâm tư người đọc. Trên hành trình đời người có những chuyến đi, dài, ngắn với nước mắt, nụ cười riêng mang. Có những đổi thay mang tính thời cuộc, có đổi thay như là một lần thoát xác, để ta không là cái bóng, đi ra từ quá khứ không mong muốn. Ta tiễn người, hay ta tiễn ta… Tiễn từ ngày cũ đến ngày mai, thời gian là gió, không quay lại, chỉ có lá vàng chạm thiên thai…
Em Đi
Phố đã ướt mưa
Chuyến xe cuối
chắc đủ vừa
đường xa
Rơi nhanh
nữa vạt
chiều tà
Lạnh thềm trăng úa
khi ta
tiễn người…
Ảnh sưu tầm
Tác giả với những bài thơ ngắn nhẹ nhàng, sâu lắng, đặt để nhiều tâm tư… Với cảm xúc làm xao lòng người đọc. Đó là lý do vì sao tôi nghe rõ tiếng giọt mưa va vào nhau vỡ nát, xuôi về nguồn, từng âm thanh dội vào tâm tưởng cứ thế lặng im, man mác…
Bạn có như thế không? Mời bạn vào trang Những Mùa Hoa ở Lại đón đọc những tác phẫm của tác giả Mùa Nhãn Chín, để cảm nhận thơ của tác giả một cách trọn vẹn hơn bạn nhé!
SG 20/5/23
~~~~~~~~~
Lời bình. Tg – Hạt Bụi Nhân Gian
Bài thơ ngắn gọn mà chở đầy tâm trạng khiến cho người đọc phải suy ngẫm, cảm thấu về nỗi niềm, có gì đó khẽ chạm vào lòng người một tiếc nuối… Em đi… phố đã ướt mưa…
Phải chăng đó là những giọt mưa trong lòng… mưa ướt lạnh trong niềm nhớ… mưa thánh thót buồng tim se thắt.
Vào ngày em đi phố cũng nhạt nhòa. Phố đã ướt mưa hay lòng mình đang dâng lệ???
Phải chăng niềm đau cuối không thể nói nên lời để rồi…
Chuyến xe cuối/ chắc đủ vừa/ đường xa.
Vâng, một quãng đường từ nay sẽ xa mãi… xa như một chuyến xe cuối cùng không có ngày gặp lại, chuyến ra đi ấy đã là sự giã biệt, giã biệt những gì đã từng thân thuộc. Cái cảm giác mất mát một cái gì đó vô cùng khiến cho cõi lòng dâng mưa như con phố ngoài kia cũng đã ướt rồi. Cuộc hành trình đã về chiều mà em đi, đi trong mưa gió. Đi chuyến xe cuối và nửa vạt chiều tà cũng rơi nhanh như thế… Nắng tắt hay lòng người đã hết hy vọng??? Khi niềm tin không còn vào một bến bờ… Không đủ bình yên hay không còn gì níu giữ??? Cả người đi và người ở lại đều lạnh giá trong mưa. Thềm trăng lung linh là thế, trăng đẹp và ảo diệu là thế mà giờ đây đã úa rồi. Khi ta tiễn người dời cuộc thì trăng kia cũng tàn úa. Sự trống rỗng muộn phiền chất ngất lạnh giá vào tận con tim. Tiễn người? tiễn em (anh) hay tiễn tôi?
Lạnh thềm trăng úa khi ta tiễn người.
Câu thơ cuối như một lát cắt cuộc đời, cắt đi tất cả sự ấm áp và yêu thương hạnh phúc của một đời người. Trăng kia cũng phải úa tàn và lạnh cả thềm năm cũ, lạnh cả tâm hồn của ai đó rồi. Liệu trong buổi về chiều ấy ta còn tìm lại được cảm giác ấm áp hạnh phúc xưa không? Dời cuộc tiễn đưa chuyến xe cuối ta còn lại gì khi mà sự ra đi đã khoét sâu nơi lồng ngực. Con phố cũng rơi nhanh những giọt mưa như muốn hoà tan nỗi niềm của tác giả. Toàn bộ bài thơ chỉ vỏn vẹn có một khổ thơ gồm bốn câu thơ lục bát nhưng đã gột tả được tất cả mọi giác quan của người đọc. Đánh thức những tinh tế cảm thấu của cuộc người. Bài thơ hay không những về ngôn từ và thể thơ lục bát mà còn có cả những thông điệp tình cảm sâu sắc.
Em đi phố đã ướt mưa
Chuyến xe cuối chắc đủ vừa đường xa
Rơi nhanh nửa vạt chiều tà
Lạnh thềm trăng úa khi ta tiễn người…
Xin mạo muội có đôi lời về bài thơ của tác giả. Chúc mừng tác giả với bài thơ hay và bài bình giới thiệu rất hay của BQT.